Nhưng có một điều mà bọn họ không ngờ Độc Nhĩ Kha còn có Tiểu Lang và một thứ đồ vật đã giúp hắn chiến thắng sau này.
Thời gian dần trối đi, sắc trời cũng bắt đầu trở nên sáng dần lên,mặt trời đã bắt đầu ló ra từ đằng Đông.
Những tia nắng đầu tiên cũng bắt đầu chiếu xuống những tán cây cổ thụ U Minh Sâm Lâm khiến cho khu rừng già này bắt đầu bừng lên sức sống, tiếng chim hót cũng bắt đầu vang lên, một số động vật cũng đã thức dậy từ trong giấc ngủ say, những bông hoa cũng bắt đầu trở nên nở rộ tỏa ra những hương thơm ngào ngạt, màu sắc rực rỡ…
Lúc này phía sau Độc Nhĩ Kha cũng đã không còn thú triều nữa.
Độc Nhĩ Kha cũng đã tiến qua nửa bên kia khu rừng rồi, có lẽ tiến thêm nửa ngày nữa sẽ tới Tề Khắc đế quốc.
Lúc này cũng là lúc mười ba người kia cùng nhau thống nhất là thời gian diệt sát Độc Nhĩ Kha.
Nhưng bọn họ không biết lúc này hành tung của bọn họ đã sớm bị Tiểu Lang phát hiện và thông báo cho Độc Nhĩ Kha biết, chỉ là hắn vẫn làm ngơ và nghĩ cách cũng như đợi khi thời gian thích hợp ra tay mà thôi.
Lúc này Tiểu Lang cũng đã nuốt thêm mấy viên ma thú hạch cả người vẫn còn sung sức, đám người kia cũng đã nuốt rất nhiều đan dược để duy trì tinh lực đuổi theo Độc Nhĩ Kha.
Bỗng nhiên Độc Nhĩ Kha ra hiệu một cái.
Tiểu Lang đột nhiên tăng tốc phóng vể một đám cây cổ thụ um tùm lại còn được phân bố dày đặc che khuất tầm nhìn.
- Huyết Tu La Hàn Kha đâu rồi?
Bỗng nhiên một người thấy Độc Nhĩ Kha và Tiểu Lang biến mất thì hét lên, những người khác thấy vậy đều dừng lại, cẩn thận quan sát xung quanh một lượt nhưng mà thất vọng nhận ra không tìm thấy tung tích Độc Nhĩ Kha.
Lúc này lão phụ nhân nhìn chằm chằm vào đám cây cổ thụ rậm rạp kia, sắc mặt ngưng đọng.
Những người khác thấy vậy cũng nhìn theo rồi hiểu ý gật đầu chia ra bắt đầu kết thành một vòng cung khuyết vây đám cây cổ thụ um tùm này lại, động tác cẩn thận đề phòng.
Bỗng nhiên lúc này có một bóng trắng lóe lên rồi phóng thẳng về một hướng tốc độ rất nhanh, giữa đám cây um tùm kia đám người này chỉ kịp nhìn thấy bóng trắng lóe lên còn chưa nhìn rõ hình dáng thì bóng trắng đã tiến xa, lại bị những gốc cây cổ thụ um tùm che khuất.
- Đuổi theo.
Lão phụ nhân hô lên, những người khác nghe vậy thì cũng phóng tới đuổi theo bóng trắng.
Trong lòng lão phụ nhân lúc này cũng có một chút nghi vấn, nhưng mà là cái gì lão phụ nhân vẫn chưa nghĩ ra, chỉ là trong lòng có cảm giác bất an, nhưng mà tốc độ của lão bà này vẫn không đổi mà càng phóng nhanh đuổi theo bóng trắng kia.
Lúc này Độc Nhĩ Kha đang ở trên một tán cây um tùm, hắn ngồi trên cành cây, thi triển liễm tức thuật sau đó theo dõi diễn biến.
Đợi đám người kia đi qua Độc Nhĩ Kha giải trừ liễm tức thật từ trên cành cây nhảy xuống.
cái miệng nhếch lên nụ cười lạnh, Độc Nhĩ Kha lẩm bẩm:
- Muốn giết ta sao? Vậy thì ta sẽ cho các ngươi tận hưởng hương vị của cái chết là thế nào? Ngày tháng địa ngục của các ngươi bắt đầu rồi.
Vừa rồi Độc Nhĩ Kha mặc cho Tiểu Lang một bộ bạch y, sau đó dặn nó phóng thẳng về phía trước, hướng những cành cây um tùm mà chạy.
Vì thế khi đám người kia nhìn thấy bóng trắng thì cho rằng đó là Độc Nhĩ Kha mà quên cả không có sự hiện diện của Hoàng Kim Sát Lang đâu.
- Vậy thì bắt đầu từ ngươi đi.
Độc Nhĩ Kha nhìn theo một tên thấp lùn mặc xám y ở phía sau cùng đám người, sau đó lẩm bẩm một câu.
Rồi từ trong Giới Chỉ lấy ra tam sắc chủy thủ rồi bộ pháp bước ra cả người phóng về phía trước tốc độ rất nhanh.
Lão phụ nhân đang phóng theo đoàn người đuổi theo bóng trắng, lúc này trong lòng mới nhớ ra mới lên tiếng nhắc nhở:
- Hoàng Kim Sát Lang đâu? Chúng ta bị lừa rồi, mọi người cẩn thận chia thành hai nhóm, một đuổi theo Huyết Tu La Hàn Kha một quay trở lại chỗ cũ.
Những người khác nghe vậy đều ngớ ra, nhưng một tên trung niên mặt chuột thấy vậy thì phản đối:
Không được, ta không đồng ý.
Nếu như Sát Lang không thấy đâu mà nó đi theo chúng ta đánh lén thì chúng ta không cần phí nhiều cống sức vậy, nó chỉ có tu vi cấp năm Đại Viên Mãn, chỉ một người trong chúng ta cũng dư sức giải quyết, vậy theo ta hai người quay lại chỗ cũ giết chết Sát Lang.
Chúng ta mười một người vẫn nên đuổi theo tên Huyết Tu La Hàn Kha kia.
- Ta đồng ý cùng với Đông huynh quay trở lại, mọi người nếu đuổi kịp thì hãy huyt gió ra hiệu chúng ta sẽ tới trợ giúp ngay.
Hắn vừa nói vừa chỉ về phía tên lùn chạy phái sau, nhưng trong mắt của hắn lại lóe lên tia giảo hoạt mà không ai biết được.
Những người khác không ý kiến, ngay cả tên lùn họ Đông cũng thế.
- Tiếp tục.
Mấy người thấy vậy không trì hoãn nữa tiếp tục chia ra hai hướng đuổi theo.
- Đông Huynh, đi thôi.
Tên mặt chuột nhìn về phía tên lùn họ Đông nói.
- ừ.
Thế rồi cả hai bắt đầu quay người phóng ngược lại.
nhưng cả hai đều không biết lần này bọn chúng trở lại chờ bọn hắn là một tên tử thần đang ẩn thân đâu đó.
Trên một cành cây um tùm, Độc Nhĩ Kha đang ngồi trên đó, hắn đã vận chuyển Liễm tức thuật thu lại khí tức trên người, trên tay là một thanh chủy thủ tam sắc, hai mắt hắn nhìn chằm chằm về phía trước, ở phía xa là hai