Nam Huyền Dạ vòng tay mạnh mẽ ôm lấy eo nhỏ của cô, cả người cô lập tức rơi vào hơi ấm của anh, hơi thở anh vương mùi hương bạc hà quyến rũ bên tai
"Bảo bối, em chạy đi đâu vậy? Anh tìm em mãi."
Thẩm Hy Hy nhìn thấy Nam Huyền Dạ một thân khí chất phi phàm hơn cả Ôn Hạo, ánh mắt lộ rõ ghen tị. Đặc biệt là cái dáng vẻ thân mật bên cạnh Thời Ninh kia.
Nhưng sau đó rất nhanh cô ta nhếch môi cười khẩy, cất tiếng nói
"Vị tiên sinh này, anh có biết là mình đã bị cắm sừng hay không?"
Cô ta nghĩ Thời Ninh không thể nào là bạn gái của Nam Huyền Dạ được, cô nhất định là sau lưng anh dan díu với một ông phú nhị đại bụng to nào đó.
"Cắm sừng?"
Anh cau mày, đáy mắt lạnh đi.
Thẩm Hy Hy cười càng tươi, chắc mẩm mình đã đoán đúng rồi, lại nói tiếp
"Đúng vậy, cô ấy từng là bạn học của tôi, vừa nãy tôi đã nhìn thấy cô ấy đi cùng với một ông chú bụng bự nào đó, không ngờ bây giờ cô ấy lại như thế, tiên sinh à, tôi nghĩ ngài nên xem lại người bên cạnh mình đi, tránh khỏi việc bất ngờ mọc thêm hai cái sừng mà không rõ nguyên do."
Cô ta còn không kiêng nể bịa chuyện cô đi cùng với một người đàn ông khác, Thời Ninh vốn dĩ định coi lời của Thẩm Hy Hy như tiếng chó sủa thôi nhưng cô ta lại đặt điều quá đáng như vậy, thật không thể nào chịu nổi mà.
Nam Huyền Dạ nhìn Thẩm Hy Hy từ đầu đến chân, cô ta bỗng nổi da gà.
Thời Ninh đang định lên tiếng thì anh đã nói
"Cô nói cắm sừng, là nói bản thân mình sao?"
Dám nói xấu bảo bối của anh như vậy?
Thẩm Hy Hy đờ người
"Anh..anh nói gì cơ?"
"Nghe không hiểu tiếng người sao? Đầu óc có vấn đề thì nên vào bệnh viện uống thuốc đi, tránh cho sau này ra đường sủa bậy."
Thời Ninh nhìn anh bằng ánh mắt lấp lánh ái mộ. Nam Huyền Dạ thoải mái hưởng thụ ánh mắt đó, còn nhéo nhéo má mềm của cô.
Bảo bối nhà anh há lại để người ngoài khi dễ, anh thương yêu cô còn không hết nữa là.
Dứt lời, Nam Huyền Dạ ôm eo cô đẩy xe đẩy đi qua, nhưng Thẩm Hy Hy lại chắn đường của bọn họ, nhìn vào đống thức ăn trong xe, nhếch miệng cười nói
"Thời Ninh, khá khen cho cô cao tay đi câu dẫn đàn ông, tôi có lòng tốt nhắc nhở, không nghe thì thôi. Còn đồ ở trong siêu thị này hôm nay mấy người đừng hòng mua!"
Cô ta giữ một chân ở bánh xe, sau đó vòng tay ôm lấy Ôn Hạo, cất giọng nũng nịu
"Hạo...anh nói gì đi, bọn họ ỷ thế đông người bắt nạt em, đồ ở siêu thị của chúng ta không thể bán cho loại người như bọn họ được."
Bắt nạt sao? Từ nãy đến giờ chỉ có Thẩm Hy Hy đứng đặt điều bịa chuyện thì có.
Thời Ninh đưa mắt nhìn Ôn Hạo, trước mặt cô anh ta thản nhiên quàng tay qua vai Thẩm Hy Hy, bênh vực cô ta
"Đúng vậy. Mấy người nói năng lung tung, xúc phạm người khác, mau xin lỗi Hy Hy đi."
Cô không thể tin được anh có thể nói ra những lời đó, Thẩm Hy Hy là người thế nào chứ? Cô ta kiêu căng ngạo mạn, hồi đi học luôn tìm cách phá cô, bây giờ thì hay rồi, được ở bên cạnh Ôn Hạo nên cô ta rất đắc ý.
"Chúng