Cha tại sao lại không, cha có thể giải thích với mẹ rõ ràng để mẹ sẽ không còn hiểu lầm … Nam Ân khó hiểu khẽ nói
Ông Nam lắc đầu: Con sẽ không hiểu bà ấy bằng ta đâu.
Trước khi làm sáng tỏ mọi chuyện con nên trông chừng Y Mễ.
.
Ý cha là sao
Ông Nam thở dài không đáp
Nam Ân vẫn không chịu thôi: Mẹ bà ấy sẽ làm gì khi biết Y Mễ là con của bà Dung … cha nói đi
Ông Nam đứng lên không nhìn ra tấm kính trong suốt ngoài kia: Con sẽ không thể hiểu
Ông quay đầu đi ra cửa quay vào buộc miệng nói tiếp: Giúp cha có một cuộc hẹn cùng con bé
Nam Ân nhíu mày nhìn theo bóng lưng của Ông Nam…
Ưm, anh về rồi sao muộn vậy - Y Mễ cuộn mình quay lại duỗi vào lòng Nam Ân
Xin Lỗi làm em thức giấc Nam Ân hôn lên trán cô đầy yêu thương
Sao anh lại về muộn, chi cục có việc gì sao ạ
Nam Ân thở một hơi: Có chút việc thôi, em ngủ tiếp đi
Anh ăn gì chưa em đi làm ít đồ cho anh dùng nha Y Mễ ngước mắt nhìn anh
Nam Ân cuộn tròn ôm chặt lấy cô: Em ngủ đi khi nãy anh đã ăn rồi … ngủ đi ngoan anh thương
Y Mễ dụi dụi vài cái cũng nhắm mắt lại sau khi thấy Nam Ân cũng dần nhắm mắt … thật tế anh đang suy nghĩ, anh phải nói với cô thế nào bây giờ, cô ấy cũng sẽ có thể tự đi điều tra thân thế của mình, còn Hạo Dương cậu ta đang có âm mưu gì? Mẹ anh sẽ làm gì khi biết Y Mễ vẫn tồn tại, và lời ẩn ý của cha anh …
Làm sao làm sao đây cô gái bé nhỏ của anh, anh phải làm sao để có thể có em chu toàn nhất không phải chịu nhiều tổn thương đả kích của tuổi thơ - Nam Ân ngẫm nghĩ
Y Mễ thở một hơi rõ dài cô cũng không thể ngủ lại được và cô biết anh cũng chưa hề ngủ từ bao giờ cô có