Nếu như là Giang Trần, hẳn hiện tại đang phải nhanh chóng phóng về phía Lưu Ly vương thành mới đúng, chứ không phải nhàn rỗi mà đi tới Anh KHấp cốc a.
Hắn cảm giác, cảm thấy, Cung Vô Cực pháp vương lần này có lẽ đã đoán sai rồi.
Tự nhiên Cung Vô Cực cũng nghe ra ý tứ trong lời này của hắn, ánh mắt lạnh nhạt quét qua người nọ, nói:
- Ngươi không cần phải hoài nghi cái gì, bổn tọa đã nói như vậy tự nhiên bổn tọa có nắm chắc. Nếu như không có một điểm nắm chắc, bổn tọa há có thể bỏ qua những người khác, đem toàn bộ chủ lực tập trung vào trên hai người này?
Cung Vô Cực khinh thường việc giải thích, hắn vùng tay lên, nói:
- Xuất phát.
Lúc này bố trí của hắn so với lúc trước còn hợp lý hơn, số lượng nhân mã dẫn theo cũng nhiều hơn. Hơn nữa lần này hắn đã chuẩn bị tất cả mọi thứ.
Thậm chí ngay cả Định Không phù có tác dụng phong tỏa Độn Khôn phù hắn cũng đã chuẩn bị tốt.
Định Không phù cường đại, hơn nữa còn có nhiều lĩnh vực Hoàng cảnh của cường giả Hoàng cảnh như vây, nếu như còn không phong tỏa được Giang Trần này, có đánh chết Cung Vô Cực cũng không tin.
Lần này, Bất Diệt Thiên Đô có bốn năm cường giả Hoàng cảnh, hơn nữa hơn mười tông chủ của Xích Đỉnh trung vực đều là cường giả Hoàng cảnh. Tuy rằng những tông chủ này chỉ là Hoàng cảnh sơ kỳ, nhưng Hoàng cảnh sơ kỳ cũng là Hoàng cảnh, cường giả Hoàng cảnh nghiền nát Thánh Cảnh, vô cùng nhẹ nhõm giống như ăn đậu vậy.
Cho dù Giang Trần là một dị loại, thế nhưng Cung Vô Cực cũng không tin, lần này tiểu tử kia còn có thể tìm được đường sống.
Người Bất Diệt Thiên Đô còn chưa đi xa, một lượng lớn nhân mã Cửu Dương Thiên Tông nhanh chóng phóng tới. Hiển nhiên Cửu Dương Thiên Tông đã phát ra tin cầu viện khắp nơi, trong khoảng thời gian hai ba ngày này cường giả Cửu Dương Thiên Tông cũng nhiều thêm không ít. Cường giả Hoàng cảnh cũng có hơn mười người.
Trong đó cường giả không kém Hác trưởng lão có hai người.
Trong đó có một trung niên võ tu, mặt mày như kiếm, trong mắt tràn ngập sát ý đậm đặc.
- Hác trưởng lão, ngươi xác định phương hướng không sai đó chứ?
Trung niên võ tu này lên tiếng hỏi.
- Tào lão đệ, Hác mỗ làm việc ngươi còn chưa yên tâm sao? Cửu Dương Thiên Tông chúng ta không có manh mối, nhưng chỉ cần theo dõi người Cung Vô Cực thì không thành vấn đề.
Hác trưởng lão đối với người trung niên này hiển nhiên cũng có chút ít kiêng kỵ.
- Hy vọng Cung Vô Cực ngu xuẩn này không nhầm người.
Người trung niên họ Tào này gọi là Tào Mạnh, là tộc thúc của Tào Tấn, cũng là người mạnh nhất trong Tào gia. Tu vi một thân không kém hơn Hác trưởng lão chút nào.
Tào Tấn là hy vọng tương lai lớn nhất của Tào gia, cũng là hy vọng để cho Tào gia bọn họ quật khởi trong Cửu Dương Thiên Tông, kết quả lại vô duyên vô cớ vẫn lạc.
Tào Mạnh này tự nhiên vô cùng phiền muộn, đối với hung thủ sát hại Tào Tấn, tự nhiên là hận thấu xương.
Tuy rằng hiện tại còn chưa xác định được rõ có phải là Giang Trần giết cháu hắn hay không, thế nhưng mặc dù chỉ là hiềm nghi, Tào Mạnh này tuyệt đối cũng không buông tha.
Hác trưởng lão nhắc nhở:
- Tào lão đệ, Giang Trần này trên người mang bí mật quan trọng. Vẫn nên bắt sống thì hơn. Sau khi bắt được thì tra hỏi. Đại sự tông môn quan trọng hơn, cừu hận cá nhân tính sau đi. Đợi tất cả bí ẩn trên người tiểu tử này được cạy ra, ngươi muốn chém giết, róc thịt hay làm thế nào hắn, ta tin tông môn cũng không ngăn cản.
Tào Mạnh gật gật đầu nói:
- Ta tự biết rõ nặng nhẹ.
Hác trưởng lão lại nói:
- Lần này đuổi bắt Giang Trần, chướng ngại chủ yếu của chúng ta chủ yếu là người Bất Diệt Thiên Đô. Cung Vô Cực kia ...
Tào Mạnh hừ lạnh một tiếng:
- Nếu như Cung Vô Cực kia không biết nặng nhẹ, Tào mỗ không ngại tiễn đưa hắn một đoạn đường. Tôn đại ca, ngươi nói xem.
Một đại hán mập mạp bên người Tào Mạnh cười hắc hắc nói:
- Tào huynh đệ ngươi đã mời ngu huynh tới trợ lực, đương nhiên ngu huynh nghe theo sự sắp xếp của ngươi.