- Khó trách Lưu Ly vương tháp lại được coi là lần thịnh hội lớn nhất của Lưu Ly vương thành, mị lực hóa ra ở chỗ này.
Giang Trần cũng sợ hãi thán phục không thôi.
- Thiên tài va chạm, vĩnh viễn không thiếu lực hấp dẫn. Nhưng mà, Giang Trần, ngươi ở thi đấu võ tháp không có bất kỳ đặc quyền nào. Phải bắt đầu từ tầng thấp nhất vươn lên.
- Sao lại nói như vậy?
Giang Trần khẽ giật mình.
- Thi đấu võ tháp được chia làm ba bảng. Đầu tiên là Tân Tinh bảng, thứ hai là thiên tài bảng, thứ ba là thiếu chủ bảng.
- Cái gọi là Tân Tinh bảng chỉ cần lọt vào trước một vạn người là có thể đi vào Tân Tinh bảng. Tiến vào Tân Tinh bảng mới có tư cách cạnh tranh thiên tài bảng. Mà những đệ tử thế gia đại phiệt trong Lưu Ly vương thành đại bộ phận cũng có thể trực tiếp bỏ qua tân tinh bảng, tiến vào tranh đấu trong thiên tài bảng. Cuối cùng thiên tài bảng thi đấu chọn ra hai trăm người, tiến vào thi đấu ở thiếu chủ bảng. Ba mươi sáu người mạnh nhất sẽ được xếp vào thiếu chủ bảng. Có thể tiến vào chủ tháp Lưu Ly vương tháp.
Tân tinh bảng, một vạn người.
Thiên tài bảng, hai trăm người, có tư cách tiến vào võ tháp.
Thiếu chủ bảng, ba mươi sáu người, cuối cùng tiến vào chủ tháp Lưu Ly vương tháp.
Ba bảng, cấp độ rõ ràng, phân chia rất lớn. Có thể nói tiến vào tân tinh bảng đối với rất nhiều người trẻ tuổi mà nói, vẫn có cơ hội.
Trăm vạn người dự thi chọn ra trong đó một vạn người, chẳng khác gì trong trăm chọn một.
Nhưng mà sau tân tinh bảng, muốn tiến vào thiên tài bảng, độ khó rất lớn. Tân Tinh bảng trải qua tranh đấu tàn khốc mới có thể từ một vạn chọn ra hai trăm người, hai trăm người này không ai là kẻ tầm thường cả.
Một vạn người cạnh tranh danh sách hai trăm người trong thiên tài bảng, cạnh tranh khốc liệt ra sao không cần phải nói.
Dưới loại tình huống này, tranh đoạt nhất định vô cùng kịch liệt. Mỗi một danh ngạch đều giết tới đầu rơi máu chảy. Từ trong một vạn người thi đấu chọn ra hai trăm thiên tài, chẳng khác nào là năm mươi dặm chọn một.
Thoạt nhìn từ năm mươi chọn một, dường như so với một trăm chọn một trước đó còn đỡ hơn. Nhưng kỳ thực độ khó còn lớn hơn.
Bởi vì trong một trăm vạn người lựa chọn một vạn người lúc trước, thực lực người dự thi dù sao cao thấp cũng không đều. Nhưng mà trải qua một vòng lựa chọn, sàng lọc, những người còn lại đâu có ai là tay mơ?
Cho nên muốn đi vào bảng thiên tài, tuyệt đối không phải là kẻ tài trí thực lực bình thường. Mỗi một người tuyệt đối là thiên tài hàng thực giá thực.
Mà hai trăm thiên tài này cuối cùng phải đấu võ chọn ra top ba mươi sáu người mạnh nhất, cũng chính là thiếu chủ bảng.
Tranh đoạt bảng đơn này kỳ thực trình độ coi trọng vô cùng lớn. Có thể nói tranh đoạt bảng đơn này quyết định số mệnh tương lai của Lưu Ly vương thành, quyết định xu thế của Lưu Ly vương thành.
Thiếu chủ bảng danh như tên, nghĩa là có tư cách trở thành thiếu chủ nhất mạch của bảy đại đế.
Loại cấp bậc này giống như đệ tử chân truyền của tất cả các đệ tử đại tông môn. Hơn nữa còn là đệ tử chân truyền bài danh top mười. Cả đám đều thiên phú siêu quần, ngộ tính vô cùng cao, thực lực cường hãn.
Thực lực như vậy chênh lệch đều vô cùng rõ ràng. Nếu như muốn xông vào trong top ba mươi sáu người này, không có thực lực siêu nhất đẳng và bổn sự thì cơ hồ là không có bất kỳ khả năng nào.
Có lẽ một lần chiến đấu, hai lần chiến đấu sẽ ngoài ý muốn mà xảy ra chút chuyện. Thế nhưng mà liên tục chiến đấu, tuyệt đối không có khả năng may mắn.
Giang Trần lặng lẽ tiêu hóa những tin tức từ trong miệng Khổng Tước đại đế.
Không thể không thừa nhận, bố trí ba bảng này vô cùng hợp lý. Phân chia trình độ cũng cao. Mấy lần đào thải, trên cơ bản những người góp đủ số sẽ bị đào thải hết, không dư thừa một ai.
Muốn giết tới thiếu chủ bảng cuối cùng, đám người ôm tâm lý kia tuyệt đối không có khả năng. Phải có thực học, nhưng