Sau khi Giang Trần tìm hiểu được tấm Lưu Ly bia thứ ba, cũng cảm thấy thu hoạch của mình rất lớn. Ảnh hưởng của việc diễn luyện thực chiến như vậy không thể nghi ngờ có chỗ hữu ích vô cùng.
Không chỉ đơn giản là lý giải khái niệm chiến đấu của võ giả tầng thứ này, còn có thể đứng ở trên lập trường của mình, diễn luyện chiến đấu.
Loại thu hoạch này tuy rằng so ra kém thực chiến, thế nhưng cũng tuyệt đối ý nghĩa cũng không nhỏ.
Sau khi Giang Trần tìm ra ba điểm thắng bại, vốn hắn định lập tức dùng thần thức đưa đáp án vào, thế nhưng hắn lập tức bác bỏ ý nghĩ này trong đầu.
Thời gian cách hạn mức cao nhất là mười lăm ngày mới qua không tới ba ngày, hiện tại nếu như hắn hoàn thành tìm hiểu ba tấm Lưu Ly bia, như vậy quá dọa người.
Tuy rằng Giang Trần không e ngại cái gì, thế nhưng cũng biết một điều, cây mọc thành rừng, thế nhưng gió vẫn thổi bật rễ được. Cho nên hắn quyết định trước tiên nên chờ một chút.
Bí cảnh truyền thừa, tu luyện trong này tương đương với mười ngày nửa tháng bên ngoài. Loại địa phương tốt như vậy, vừa vặn mượn cơ hội tu luyện mới đúng.
Lần trước sau khi Giang Trần đột phá Thánh Cảnh bát trọng, cảnh giới võ đạo các loại cũng nâng cao một bước. Khiến cho khoảng cách giữa hắn và Hoàng cảnh càng ngày càng gần.
Nhất là trong chiến đấu lần trước, triệu hồi ra Kim Ấn quân chủ, khiến cho thủ đoạn chiến đấu của Giang Trần lại nhiều thêm một phần.
Hơn nữa sức chiến đấu khi dùng Kim Ấn quân chủ, tuyệt đối có thể để làm thủ đoạn ẩn giấu.
Lúc trước chiến với Cao Triển một trận, Kim Ấn quân chủ tuy rằng rất cường thế, thế nhưng Giang Trần cũng rõ ràng, đối với tiềm lực của Kim Ấn quân chủ, hắn cũng chưa đào móc ra ở cấp độ sâu nhất.
Cũng có thể nói là, bất kể là Kim Ấn quân chủ, hay là Nguyên Từ kim sơn cũng có tiềm lực rất lớn có thể tìm hiểu, đào móc.
Cho nên lúc này Giang Trần trọng điểm tu luyện Nguyên Từ kim sơn, tìm hiểu sự huyền ảo của Nguyên Từ chi lực và sự huyền ảo của Kim nguyên chi lực.
Nhất là Kim nguyên chi lực, trong chiến đấu Kim nguyên chi lực đại biểu cho sự sắc bén, đại biểu cho lực phá hủy, đại biểu cho sự sắc bén chặt đứt tất cả.
Mà Kim Ấn quân chủ, bản thân nó chín là linh thể có thuộc tính Kim cường đại. Sự tồn tại của nó rất mâu thuẫn, đã phụ thuộc và Nguyên Từ kim sơn, lại muốn thoát khỏi Nguyên Từ kim sơn đạt được tự do.
Về phần Kim Ấn quân chủ tự do, Giang Trần cũng từng có ước định với Kim Ấn quân chủ.
Nếu như có một ngày hắn có thể làm được, nhất định sẽ giúp Kim Ấn quân chủ đạt được tự do. Đương nhiên cách đạt được tự do cũng không có nhiều lắm.
Chỉ có hai loại biện pháp, thứ nhất chính là để cho Kim Ấn quân chủ trực tiếp luyện hóa Nguyên Từ kim sơn, tiêu hóa Nguyên Từ kim sơn. Khiến cho Nguyên Từ kim sơn dung hợp vào trên người Kim Ấn quân chủ. Trở thành một bộ phận của Kim Ấn quân chủ. Một loại biện pháp khác thì là mượn lực lượng của một loại bảo vật có kim nguyên chi lực mạnh mẽ, hoặc là một trận pháp có kim nguyên chi lực cường đại, trợ giúp Kim Ấn quân chủ thoát khỏi sự trói buộc của Nguyên Từ kim sơn. Nói trắng ra là mượn ngoại lực, đánh vỡ quan hệ giữa Nguyên Từ kim sơn và Kim Ấn quân chủ. Một lần hành động trợ giúp Kim Ấn quân chủ thoát ly khỏi Nguyên Từ kim sơn, đạt được tự do.
Đương nhiên lúc trước Giang Trần đồng ý với Kim Ấn quân chủ với một điều kiện, đó là Kim Ấn quân chủ phải nghe theo Giang Trần sai bảo một vạn năm.
Đối với sự khai phá Nguyên Từ kim sơn, Giang Trần cũng khai phá ra không nhỏ, cũng không ngừng khai phá.
Nguyên từ chi lực và nguyên từ phong bạo, Giang Trần vẫn luôn tu luyện, bình thường trong chiến đấu cũng là thần thông có hiệu suất sử dụng rất cao.
Hai loại thủ đoạn này theo cảnh giới của Giang Trần tăng lên, cũng không ngừng tăng lên.
Kim Qua ma quái và Kim Ấn quân chủ Giang Trần dùng tương đối ít. Sức chiến đấu của một mình Kim Qua ma quái không ổn, chỉ có ưu thế trên phương diện chiến đấu quần thể, nhưng mà Giang Trần lại không có cơ hội dùng.
Trước khi thực lực Giang Trần không đủ, không triệu hoán ra được Kim Ấn quân chủ. Cho dù