Bàn Long đại phiệt giao cho Cơ lão tam, sau trăm năm, nhất định có thể đi tới hướng huy hoàng hơn. Đây tuyệt đối không phải là nói mơ.
Phải biết rằng tấm Lưu Ly bia thứ bảy, coi như là Khổng Tước đại đế năm đó cũng chưa từng chinh phục.
Tuy rằng tấm Lưu Ly bia thứ bảy năm đó có nội dung khác với tấm Lưu Ly bia thứ bảy hiện tại. Thế nhưng mà nội dung khác nhau, độ khó lại xấp xỉ.
Mà biểu hiện của Cơ lão tam trong Lưu Ly vương tháp, đã siêu việt Khổng Tước đại đế năm đó.
Ngoài Lưu Ly vương tháp, cường giả dòng chính dưới trướng bảy đại đế giờ phút này còn đang đắm chìm trong bầu không khí khi Giang Trần chinh phục tấm Lưu Ly bia thứ bảy.
Đột nhiên có người hét lên một tiếng kinh hãi:
- Các ngươi nhìn xem, khu vực tấm Lưu Ly bia thứ tám xuất hiện người khiêu chiến, chẳng lẽ có người định khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ tám? Là Chân thiếu chủ? Hay là Cơ lão tam?
- Nhìn kỹ xem, nhìn kỹ xem nào.
- Ồ, hình như là Chân thiếu chủ a. Lúc này hắn vừa mới chinh phục xong tấm Lưu Ly bia thứ bảy a. Lúc này mới qua bao lâu, nhiều lắm chỉ có hai ba thời thần nha. Hắn ... Hắn có lẽ chỉ tới xem thử tấm Lưu Ly bia thứ tám, nhất định không phải là tới khiêu chiến...
Người vừa nói chuyện cũng không quá chắc chắn với nhận định của mình.
- Dường như không đúng, hắn đã đi vào khu vực hạch tâm của tấm Lưu Ly bia thứ tám. Đây là dấu hiệu muốn khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ tám a.
- Tiểu tử này quá mạo hiểm. Đây là tự tin quá mức nha.
- Đúng vậy, tăng lên không theo tuần tự, vừa tìm hiểu tấm Lưu Ly bia thứ bảy đã đi khiêu chiến tấm tiếp theo. Đây là hành vi rất mạo hiểm, trên cơ bản không có khả năng thành công.
- Nếu như hiện tại hắn khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ tám, ta chỉ có thể nói, tâm tính của hắn vẫn không đủ. Vì làm náo động, hoàn toàn bỏ qua quy luật khiêu chiến Lưu Ly bia.
- Chúng ta cũng đừng kết luận nóng vội như vậy. Ta cảm thấy Chân Đan Vương này từ khi xuất hiện, mỗi chuyện hắn làm thoạt nhìn đều rất kinh người. Kinh hãi thế tục, nhưng cuối cùng thường thường là hắn chính xác. Ta chưa từng thấy lúc nào hắn lỗ mãng, càn rỡ. Các ngươi từng thấy chưa?
Câu hỏi này khiến cho đại đa số người á khẩu không trả lời được.
Cẩn thận nghĩ lại chuyện này quả thực đúng như vậy. Chân Đan Vương này từ khi xuất hiện ở Lưu Ly vương thành, nhìn như gây không ít chuyện, thế nhưng người chính thức cười tới cuối cùng vẫn luôn là hắn.
Nghĩ như vậy, ánh mắt mọi người không nhịn được nhìn về phía Khổng Tước đại đế. Bọn họ muốn biết, tất cả chuyện này liệu có phải đều là do Khổng Tước đại đế sắp xếp hay không.
Khổng Tước đại đế mỉm cười nói:
- Các ngươi đừng nhìn ta, tiến vào Lưu Ly vương tháp, tất cả hành động đều do bản thân hắn làm chủ. Lại nói các ngươi cũng nên biết, tình huống mỗi một lần Lưu Ly vương tháp mở ra đều khác nhau. Kinh nghiệm mấy ngàn năm trước của ta căn bản không dùng được.
Lời này cũng không phải là giả, Lưu Ly vương tháp thiên biến vạn hóa, ai cũng không nói chính xác được liệu sẽ xảy ra chuyện gì.
Trong lòng Tu La đại đế có chút khó chịu, hai thiên tài thành công chinh phục tấm Lưu Ly bia thứ bảy, dnah tự hai người này không có Lý Kiến Thành.
Chuyện này khiến cho Tu La đại đế ít nhiều có chút lo lắng. Nếu như Lý Kiến Thành không có cách nào vượt qua tấm Lưu Ly bia thứ bảy này, đối với nhất mạch Tu La đại đế không thể nghi ngờ là đả kích cực lớn.
Đến lúc đó dã tâm của Tu La nhất mạch hắn càng không có không gian để phát triển.
Sâu trong lòng Tu La đại đế thầm hận Giang Trần:
- Tiểu tử này lỗ mãng càng tốt, vừa mới tìm hiểu xong tấm Lưu Ly bia thứ bảy đã tới tấm Lưu Ly bia thứ tám. Tính tình lỗ mãng như vậy, cuối cùng không làm được đại sự. Hy vọng Kiến Thành có thể nắm chắc tiết tấu, không chịu ảnh hưởng. Chuyến đi Lưu Ly vương tháp lần này thế cục thay đổi liên miên. Tiểu tử này bây giờ giống như đang vượt lên đầu, thế nhưng chỉ cần không chút cẩn thận bị đá ra