Giống như là trong cuộc thi, phát hiện ra có một cái đề thuộc lĩnh vực sở trường của mình, tự nhiên hắn có cảm giác vui sướng như ăn gian được vậy.
Thần thức tập trung vào tấm Lưu Ly bia thứ tám, xem xét Chu Tước pháp tướng trên tấm Lưu Ly bia thứ tám này, trong lúc nhất thời linh cảm tuôn ra như thủy triều.
Chu Tước pháp tướng trên tấm Lưu Ly bia này thiên biến vạn hóa.
Khi thì như một đám hư ảnh, ở trong trạng thái hỗn độn. Khi thì như một cái biển lửa, đốt cháy tất cả.
Cánh chim mở ra, giống như có thể tiếp dẫn thiên địa.
Hai mắt khẽ động, dường như có thể so với mặt trời, trăng sao.
Giang Trần cảm nhận biến hóa của pháp tướng, dẫn động Cổ Diễm chi tinh trong cơ thể, bắt đầu chậm rãi luyện hóa.
Muốn mô phỏng Chu Tước pháp tướng này, đầu tiên phải tế luyện Cổ Diễm chi tinh này, điều khiển được tự nhiên, sau đó mới có thể dẫn dắt tinh hoa của Cổ Diễm chi tinh, kết xuất ra Chu Tước pháp tướng.
Bản thân Chu Tước pháp tướng là thần thú từ hỏa diễm mà sinh ra, trời sinh đã có duyên với hỏa diễm. Cho nên hạch tâm của cái pháp tướng này tuyệt đối là khống chế hỏa diễm.
- Chỉ tiếc trong cơ thể ta cũng không dung hợp huyết mạch Chu Tước, cho nên cho dù có dùng Cổ Diễm chi tinh này mô phỏng ra Chu Tước pháp tướng cũng không có cách nào so với pháp tướng chính thức do dung hợp huyết mạch Chu Tước rồi ngưng kết ra được.
Giang Trần rất rõ, pháp tướng này không có dung hợp huyết mạch Chu Tước, cho dù có Cổ Diễm chi tinh, như trước vẫn chưa đủ.
Nói trắng ra chỉ có thể có được hình dáng của nó mà không có được thần thái của nó.
Nói chuẩn xác một chút, là mượn tinh hoa của Cổ Diễm chi tinh, mô phỏng Chu Tước pháp tướng.
Nhưng mà Chu Tước pháp tướng này một khi tu thành, cho dù không có cách nào phát huy ra uy lực như Chu Tước pháp tướng chính thức, thế nhưng tuyệt đối không thể coi thường.
Giang Trần lẳng lặng ngồi dưới tấm Lưu Ly bia thứ tám, giống như đã hòa vào làm một thể với tấm Lưu Ly bia thứ tám này.
Giang Trần vô cùng hưởng thụ loại cảm giác này.
Thời gian cũng trôi qua từng phút từng giây.
Dưới tấm Lưu Ly bia thứ bảy, Lý Kiến Thành hao tổn tâm huyết, cuối cùng vẫn chênh lệch một tia, không có cách nào tìm hiểu được tấm Lưu Ly bia thứ bảy.
Đã bị đá ra ngoài trong sự tiếc nuối.
Lý Kiến Thành bị đá ra, tạo thành oanh động vô cùng lớn bên ng oài Lưu Ly vương tháp.
Với tư cách là người đứng đầu Thiếu chủ bảng, không có tìm hiểu được tấm Lưu Ly thứ bảy, nếu như trước khi Lưu Ly vương tháp diễn ra, có lẽ không tính là đại sự.
Bởi vì gần ba ngàn năm qua, Khổng Tước đại đế là người có thành tích tốt nhất. Bất quá cũng đành ngã ở trước tấm Lưu Ly bia thứ bảy.
những người khác thậm chí tư cách khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ bảy cũng không có.
Theo lý thuyết, Lý Kiến Thành bị đá ra ngoài cũng không mất mặt. Dù sao hắn cũng xông tới tấm Lưu Ly bia thứ bảy, chiến tích cũng đã tương đương với Khổng Tước đại đế năm đó.
Nếu như không có hai người Giang Trần và Cơ Tam công tử, căn bản tất cả mọi người đều cảm thấy Lý Kiến Thành có thành tích ngang hàng với Khổng Tước đại đế là một chuyện vô cùng đáng khoe khoang.
Thế nhưng mà có Cơ Tam công tử, lại có Chân thiếu chủ kia, Lý Kiến Thành không tìm hiểu được tấm Lưu Ly bia thứ bảy, thoáng cái lại có chút khó coi, chướng mắt.
Cuối cùng người đứng đầu Thiếu chủ bảng không bằng Cơ Tam công tử, xếp hạng thứ hai mươi mốt.
Mà cho dù là Chân Đan Vương, thiên phú xuất chúng, được Khổng Tước đại đế lập làm thiếu chủ Khổng Tước thánh sơn, nhưng bài danh của người ta trên Thiếu chủ bảng cũng chỉ là thứ tám mà thôi.
Tất cả đều vô cùng đối lập.
So sánh với hai người này, Lý Kiến Thành gục ngã ở trước tấm Lưu Ly bia thứ bảy, không ngờ nhìn qua lại vô cùng yếu kém.
Tu La đại đế ở ngoài Lưu Ly vương tháp hoàn toàn đứng ngồi không yên.
Hắn cũng không phải không muốn loại chuyện này xảy ra, thế nhưng từ khi hắn biết được Cơ Tam công tử và Chân thiếu chủ đều tìm hiểu