Từ trong thanh âm của Thiên Côn thượng nhân Giang Trần cũng cảm nhận được sự cổ vũ nồng đậm, trong lòng hắn ấm lại, lớn tiếng nói:
- Tiền bối, yên tâm đi, ta tự thấy lĩnh ngộ của mình đối với môn độn thuật này rất tốt, tu luyện cũng rất hoàn mỹ. Nếu như cửa khảo hạch này đúng như tiền bối nói, chỉ khảo hạch tiềm lực mà không phải khảo hạch tu vi cảnh giới. Như vậy ta tin rằng ta nhất định có thể thông qua khảo hạch.
Đây là tự tin, tự tin tuyệt đối.
Thiên Côn thượng nhân cười hắc hắc:
- Hảo tiểu tử, lão phu thích phần tự tin này của ngươi. Căn cứ vào quan sát nửa năm qua của lão phu với ngươi, lão phu chỉ có thể nói, tiềm lực của ngươi vô cùng kinh người.
- Tốt, cánh cửa khảo hạch đã mở ra. Ngươi tiến lên, sẽ có trận pháp căn cứ vào tu vi của người mà định ra độ khó khi khảo hạch. Vào đi.
Giang Trần nghe vậy, không hề do dự sải bước tiến lên phía trước.
Nếu như đã đi tới một bước này, Giang Trần cũng không sợ hãi. Giờ phút này trong lòng hắn phẳng lặng như mặt nước, trong đầu hoàn toàn không có nghĩ tới một lần cơ hội thất bại kia.
Trong lòng của hắn chỉ có một ý niệm, đó chính là chinh phục.
Bên phải Thiên Côn cung, một cánh cửa phong ấn từ từ mở ra, một đạo cường quang bắn ra, bao phủ thân thể Giang Trần.
Một đạo quang mang khảo nghiệm quét qua người Giang Trần một chút, xác định tu vi chân thật của Giang Trần là Thánh Cảnh cửu trọng. Lập tức dâng lên một đạo gợn sóng trong trận pháp kia, một khắc sau, thân thể Giang Trần biến mất trong đạo quang mang kia.
Quang mang chói mắt mãnh liệt biến mất, Giang Trần phát hiện ra mình đã tiến vào khu vực khảo hạch.
Ở trước mặt hắn là một con sông rộng lớn, nước sông xanh thẳm giống như sao băng, giống như một đai lưng ngọc màu xanh da trời, đứng ở phía xa nhìn về phía bờ bên kia lại là một mảnh sương mù mờ mịt.
- Thứ nhất là trắc nghiệm tốc độ. Nhìn thấy con sông này không? Nhớ kỹ ngươi phải dùng Thiên Côn lưu quang độn, trước khi cơn sóng thứ nhất biến mất, cơn sóng thứ hai dâng lên phải đi tới bờ bên kia. Nếu như trên người ngươi cho dù chỉ dính một giọt nước thì coi như khảo hạch thất bại. Nhớ kỹ, cửa ải này không chỉ là khảo hạch tốt độ tuyệt đối của ngươi, còn khảo hạch độ nhanh nhẹn, phản ứng của ngươi.
Giang Trần hít sâu một hơi, nhìn qua dòng sông màu xanh da trời này, nhìn qua tiết tấu của mỗi một cơn sóng, không thể không nói, tiết tấu của từng cơn sóng rất nhanh.
Một cơn sóng khác rơi xuống, cơn sóng khác lại dâng lên, cơ hồ không có bất kỳ chút trì hoãn nào, chỉ một lát đã nối liền nhau.
Giống như lúc đi đường, khi chân trái hạ xuống, chân phải nhấc lên là chuyện thường tình.
Chỉ là, nói thì dễ, muốn hoàn thành một bước này, phải có năng lực phản ứng rất mạnh, còn có lực nắm chắc thế cục rất lớn.
Bởi vì cơn sóng lên xuống chỉ trong một hô hấp, trong nháy mắt ngươi phải vượt qua được khoảng thời gian đó.
Nếu như chỉ cần hơi chậm một chút, cho dù là chênh lệch một sợi tóc, cũng có khả năng sẽ thất bại trong gang tấc. Bởi vì dính vào chút bọt nước sẽ khiến cho khảo hạch thất bại.
Giang Trần cũng cảm nhận một chút, hai bờ sông của dòng sông này có kết giới cường đại. khu vực Giang Trần thi triển Thiên Côn lưu qunag độn cũng chỉ cỏ diện tích chừng một trượng trên dòng sông mà thôi.
Cũng nói là, nếu như hắn không thể vượt qua thời gian giữa hai cơn sóng đi tới bờ bên kia, một khi cơn sóng dâng lên, tất sẽ bắn vào trên người hắn.
Giang Trần lần nữa hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào dòng sông này, thần thức hoàn toàn dung hợp vào trong tiết tấu của những cơn sóng.
Bỗng nhiên thân thể Giang Trần khởi động.
Quanh thân hắn, Phi vũ thần sí cũng dang rộng ra.
Sưu...
Một đạo tàn ảnh màu vàng vẽ một đường cong trong hư không, lưu lại vô số tàn ảnh trên dòng sông, tạo thành một đường vòng cung giống như cầu vồng.
ào ào.
Khi đạo tàn ảnh này đáp xuống bờ bên kia, thì cơn sóng thứ hai vừa vặn dâng lên, bắn vào trên đường vòng cung giống cầu vồng mà đạo tàn ảnh này lưu lại.
Mà chân thân Giang Trần, đã rơi xuống bờ bên kia.
Một độn hoàn mỹ, hoàn