Trong lúc lẩm bẩm, Kinh Tuyệt của Thất Tuyệt Bảo lặng lẽ xuất hiện.
Hắn ta đảo mắt nhìn một vòng rồi dừng lại ở Lâm Nhất, nói nhỏ: “Thuỷ Vô Ngân, chắc ngươi không ngại có thêm một trợ thủ nhỉ”.
Sự xuất hiện của Kinh Tuyệt không hề khiến Lâm Nhất và Thuỷ Vô Ngân bất ngờ.
Lúc đối phương xuất hiện, hai người đang đánh nhau đều đã chú ý đến sự tồn tại của hắn ta.
Nhưng trận chiến đang ở thời khác mấu chốt, cho nên không ai rảnh để tâm.
Hai người đều không rút kiếm cũng có một phần là vì kiêng dè Kinh Tuyệt.
Bây giờ Thuỷ Vô Ngân bị thương, Kinh Tuyệt đang ẩn mình mới đổi ý xuất hiện sớm hơn.
Đúng như lời hắn ta nói, trong Đại Tần đế quốc không còn nhân tài mới nổi nào có thể sánh bằng Lâm Nhất nữa. Hắn tu cả Long Hổ Quyền và Long Tượng Chiến Thể Quyết, còn có kiếm thuật có thể nói là chí mạng.
Mấy trăm năm nay, thiên tài của đế quốc nhiều vô số kể, chưa từng gián đoạn.
Trên sàn đấu của Long Môn tranh tài chưa từng thiếu nhân vật chính thu hút mọi ánh nhìn. Nhưng không có một ai, hoàn toàn không có một người có thể kiêm tu nhiều võ học, còn có thể tu luyện đến cảnh giới cao siêu như Lâm Nhất.
Dù tinh thông Long Hổ Quyền hay Long Tượng Chiến Thể Quyết, cũng đủ để hoành hành ngang ngược trong đế quốc rồi.
Nhưng Lâm Nhất lại kiêm tu cả hai, kết hợp với kiếm thuật của hắn, có thể nói là đi con đường trước giờ chưa từng có.
Trong lòng Kinh Tuyệt hơi kiêng dè, sợ áp lực đáng sợ mà Lâm Nhất mang đến sau khi hắn thật sự trưởng thành.
Hắn ta đã lấy được bảo đao, cho nên không cần bảo kiếm trong tầng chín cho lắm.
So sánh hai việc với nhau, hắn ta muốn tiêu diệt Lâm Nhất ở trong tầng
chín này hơn. Lấy được bảo kiếm, vừa khéo có thể cướp của Thuỷ Vô Ngân một khoản, theo kế hoạch như thế sẽ là một mũi tên trúng hai con nhạn.
Bây giờ là thời cơ tốt nhất để hắn ta xuất hiện, Thuỷ Vô Ngân không có lý do gì từ chối cả.
Đúng như suy nghĩ của hắn ta, bây giờ Thuỷ Vô Ngân đã bị thương, cho dù có kiêu ngạo đến mấy cũng đành phải chấp nhận thôi.
“Ngươi xuất hiện đúng lúc thật đấy”.
Thuỷ Vô Ngân nhìn đối phương với vẻ sâu xa, cười giễu cợt một tiếng, sau đó nói: “Ta chấp nhận sự giúp đỡ của ngươi”.
Ầm!
Trong đại điện, Kinh Tuyệt bắt đầu tấn công, hắn ta di chuyển rất nhanh. Chân nguyên và sát khí trong người hắn ta bắt đầu ngưng tụ, một thanh huyết đao bắn ra, tia máu loé lên, bay thẳng về phía Lâm Nhất.
“Hy vọng hai người các ngươi không hối hận với quyết định của mình!”
Trong mắt Lâm Nhất lộ vẻ phẫn nộ, hắn rất ít khi tức giận, nhưng bây giờ hắn thật sự nổi giận rồi.
Cả Kinh Tuyệt và Thuỷ Vô Ngân đều có thực lực ngang bằng hắn, nhưng bọn họ lại liên thủ nhau đối phó với mình ở nơi này.
Được thôi, vậy trận chiến hôm nay đừng trách hắn ra tay vô tình.
Trong nháy mắt, kiếm ý Bán Bộ Tiên Thiên dâng trào, khí thế phong mang trên người tựa như bảo kiếm tuyệt thế rời vỏ bắn ra, lạnh lùng vô tình, tàn khốc và dẫm máu.