Hắn ta dựa vào tu vi mạnh mẽ của mình để chống lại cái lạnh có thể đóng băng con người được phát ra từ Linh trụ Hoả Diễm rồi chen vào bên trong. Sau khi đáp xuống đất, nhẹ nhàng rũ một cái, có rất nhiều mảnh băng vụn kết lại bởi luồng khí lạnh rơi lả tả xuống từ trên người hắn ta.
Sau khi bốn người lần lượt đi vào trong Linh trụ Hoả Diễm, lại có rất nhiều đệ tử nội môn cũng muốn thử sức.
Đến Lâm Nhất còn xông vào được, nếu cứ từ bỏ như vậy thì cũng hơi không cam tâm.
Rầm! Rầm! Rầm!
Nhưng đáng tiếc lại chẳng có người nào thành công, hoặc là bị đóng băng thành đá, hoặc là bị chấn đến hộc máu văng ra, kết quả vô cùng thảm hại.
Hồi lâu sau, trên mặt hồ Huyền Âm mới yên tĩnh trở lại, sắc mặt mọi người đầy vẻ nghiêm túc, ánh mắt nhìn về Lâm Nhất cũng không còn vẻ coi thường nữa.
Đối phương có thể xông vào trong, chắc chắn không thể chỉ dựa vào may mắn mà là thực lực thực sự.
Uỳnh!
Thời gian dần trôi đi, vòng xoáy Linh lực càng nuốt thêm nhiều Linh khí, cột lửa sáng chọc trời kia càng trở nên đỏ rực, phát tán ra luồng quang mang như mộng như ảo.
Nhưng lại có rất ít người đi chú ý đến cảnh đẹp lúc này, tất cả ánh mắt đều xuyên qua cột sáng đó hướng về phía bốn người bên trong vòng xoáy Linh lực.
Nếu không có gì bất ngờ, đoá hoa Huyền Âm chín cánh kia sẽ rơi vào trong tay người nào trong số bốn người họ, không chỉ như vậy, người đó sẽ còn nhận được một viên đan dược tứ phẩm do chính tay Viện trưởng luyện chế.
Trở thành người có thu hoạch lớn nhất trong cuộc chiến hoa Huyền Âm lần này, trong mắt những người ở đây chứa đầy sự hiếu kỳ và nóng bỏng.
Ai cũng hiểu rõ, không bao lâu nữa, dưới hàng nghìn ánh mắt chứng kiến ở đây, sẽ có một cuộc so tài gay cấn nổ ra, chắc chắn sẽ khó mà tránh được một màn chém giết máu tanh.
Đa phần trong đó đều nhìn về phía Dương Hùng, bọn họ đều chưa quên những lời chắc nịch mà hắn ta đã nói ra trước đó.
Công tử Táng Hoa chẳng là cái thá gì, chỉ cần đến đây thì hắn
sẽ phải mất sạch thể diện, trở thành một trò cười cho tất cả mọi người.
Vốn dĩ bọn họ cho rằng cục diện chênh lệch hoàn toàn, nhưng bây giờ Lâm Nhất cũng đã đi vào bên trong Linh trụ Hoả Diễm thì câu chuyện sẽ trở nên thú vị hơn nhiều.
Rất nhiều người muốn xem xem, cuộc chiến hoa Huyền Âm này, Dương Hùng được cho là nổi danh nhất sẽ có lựa chọn thế nào.
Lúc này, bốn người bên trong Linh trụ Hoả Diễm, mỗi người đứng ở một phía, vẻ mặt ai nấy đều vô cùng bình tĩnh. Nhưng ai cũng hiểu rõ, sự bình tĩnh này sẽ không thể duy trì được lâu, sóng gió ắt sẽ nổi lên.
Trong sự bình tĩnh này, vị trí đứng của mấy người này lại có chút quái dị, Dương Hùng và Lâm Nhất đứng ở hai phía đối lập. Hai người Lộ Triển và Tề Văn Hùng thì đứng tương đối gần nhau, ánh mắt hai người này sáng lấp lánh, vẻ mặt nhìn về phía Dương Hùng như thể đang chờ đợi điều gì đó.
Ai cũng biết đoá hoa Huyền Âm chín cánh kia nằm ở vị trí trung tâm của vòng xoáy Linh lực dưới chân bọn họ. Nhưng muốn lấy được nó thì lại chẳng phải chuyện dễ dàng, cho dù là Dương Hùng trông có vẻ là có tu vi mạnh nhất cũng không dám mạo hiểm ra tay.
Một khi rơi vào cục diện bế tắc thì sẽ tạo cơ hội cho những người khác.
Trong bầu không khí tương đối căng thẳng, mấy người đều âm thầm tích luỹ sức mạnh chờ thời cơ chín muồi, Chân nguyên ào ạt tràn vào trong Tử Phủ của mình, để nguồn sức lực mạnh mẽ ngập tràn khắp toàn thân.
Khoé môi Dương Hùng cong lên một nụ cười, đột nhiên nói: “Lộ Triển, Tề Văn Hùng, hai người các ngươi đều đang chờ đợi ta ra tay với tiểu tử kia đúng không? Nếu đã như vậy, còn không tránh sang một bên!”