Tiến bộ lần này tuy không khoa trương bằng rượu Thanh Mộc, nhưng lại giúp tu vi của Lâm Nhất vững vàng tiến lên cảnh giới Dương Huyền đại thành đỉnh phong.
Với cảnh giới của hắn hiện tại, nếu muốn tăng tiến điên cuồng như lúc đột phá Tử Phủ thì có thể nói là khá khó khăn.
Nhưng cũng chưa chắc không phải là chuyện tốt, ví dụ như con Ngân Điện Ma Điêu này, nó đã kéo dài khoảng cách rõ rệt với những con yêu thú khác trong đầm lầy sương mù.
Bốn ngày sau.
Khi sức mạnh Nhất đỉnh cuối cùng được chuyển hoá thành lôi văn, một sự thông suốt kì lạ tràn ngập toàn thân. Cảm giác này giống như một khối ngọc thô hoàn thành nét điêu khắc cuối cùng.
Lâm Nhất có cảm giác như lúc này hắn mới chân chính bắt đầu tu luyện Thương Long Cửu Biến.
Ầm ầm!
Sức mạnh chảy xuôi trong cơ thể đột nhiên phát ra ánh sáng bạc rực rỡ, trong luồng ánh sáng này mơ hồ lộ ra một tia long uy mạnh mẽ, cổ xưa và bá đạo.
Lực lượng Thương Long!
Cảm nhận được sức mạnh biến đổi về chất này, trong lòng Lâm Nhất lập tức vô cùng kích động. Lúc trước hắn tu luyện Long Tượng Chiến Thể Quyết, sức mạnh đương nhiên là lực lượng Long Tượng.
Hắn đã tu luyện Thương Long Cửu Biến một thời gian khá dài, nhưng cho đến bây giờ mới được tính là thật sự thoát thai đổi cốt.
Sự thay đổi nghiêng trời lệch đất này khiến Lâm Nhất cảm thấy vui sướng, thậm chí không nhịn được muốn cười to thành tiếng. Lực lượng Thương Long chắc chắn sẽ mạnh hơn rất nhiều so với lực lượng Long Tượng.
Hắn còn nhớ rất rõ lúc trước trong cổ mộ Tinh Quân, lần đầu tiên nhìn thấy máu Thương Long, lực lượng Long Tượng trong cơ thể hắn đã run bần bật,
sinh ra một nỗi sợ hãi bản năng từ sâu trong linh hồn.
Cao thấp rõ ràng, một người trên trời, một kẻ dưới đất.
Vù!
Lâm Nhất mở mắt ra, một luồng uy áp kinh khủng mạnh mẽ bắn ra từ trong đôi mắt sáng ngời.
Hắn đưa tay lấy roi Tử Diễm Lôi Hoàng ra. Khi nắm chặt roi, roi Lôi Hoàng lập tức trở nên khá sống động, một ngọn lửa lan rộng ra từ chiếc roi.
“Ngươi cũng cảm nhận được sao?”
Lâm Nhất mỉm cười, quả nhiên chiếc roi hơn hẳn bảo khí này cũng có điểm đáng tự hào. Dù bây giờ bị phong ấn thành bảo khí thượng phẩm, kiêu ngạo vẫn biết nhìn người.
Tốt lắm... Như vậy rất hợp với khẩu vị của Lâm Nhất.
Nếu nó không biết nổi cáu, hắn sẽ không thèm sử dụng.
“Sớm muộn gì cũng có một ngày ta sẽ làm ngươi thần phục hoàn toàn!”
Lâm Nhất khịt mũi, lúc này ba mươi đường lôi văn trên người hắn đều đang ngọ nguậy, một luồng uy áp bùng nổ trên người hắn.
Ầm ầm!
Lúc lôi văn ngọ nguậy, trong cơ thể Lâm Nhất có một lực lượng kinh khủng di chuyển như sông cuộn núi chuyển.
Khi ba mươi lôi văn tràn vào trong roi Tử Diễm Lôi Hoàng qua bàn tay của Lâm Nhất, chiếc roi này như sống lại.