Lâm Nhất ngẩng đầu nhìn sang thì thấy bên cạnh đầu con Thương Long kia có một người đàn ông trung niên áo đen. Ông ta có vẻ ngoài anh tuấn điển trai, trông rất nho nhã hiền lành khiến người ta cảm thấy thân thiết hơn Long linh kia rất nhiều.
"Hắn rất kỳ là, trong cơ thể có bí mật mà ta không thể nhìn thấu".
Nhưng Long linh lại có vẻ không chịu từ bỏ, sau khi người đàn ông trung niên áo đen xuất hiện, vẫn hơi khó chịu nhìn chằm chằm Lâm Nhất.
Người đàn ông trung niên áo đen cười nói: "Ta biết, ngươi lui ra đi. Bí mật trên người hắn khác với những người khác, cũng không đe dọa đến truyền thừa, ngươi cứ yên tâm">
Ông ta nói xong, Long linh vẫn nhìn chằm chằm Lâm Nhất một lúc lâu rồi mới chậm rãi biến mất.
"Ông là ai?"
Lâm Nhất nhìn người đàn ông trung niên áo đen bỗng dưng xuất hiện kia, cau mày hỏi.
Người đàn ông trung niên ngẫm nghĩ rồi nói: "Tên của ta hẳn là Giang Linh, song càng có nhiều người gọi ta là Thương Long Chi Chủ. Long linh ban nãy tên là Tuấn Ngộ, ta xem như một nửa chủ nhân của nó. Đừng khó chịu với nó, trước giờ nó luôn chính trực nên có hơi lạnh lùng".
"Thương Long Chi Chủ, Giang Linh, chủ nhân Long linh...", sắc mặt Lâm Nhất lập tức trở nên nghiêm túc, giương mắt nhìn về phía đối phương, trong mắt lộ ra sự chấn động.
"Bao năm trôi qua, cuối cùng cũng có người vượt qua được thử thách hoàn chỉnh. Trước đó, đã có không biết bao nhiều người chết vì cái thử thách hoàn chỉnh kia... ngươi xem như người đầu tiên gặp được ta", Thương Long Chi Chủ Giang Linh nở nụ cười, ôn hòa nhìn Lâm Nhất.
Lâm Nhất lập tức biết được dưới đáy biển màu đen mênh mông kia không biết đã chìm bao nhiêu tấm da người.
Nghĩ lại mà ớn lạnh, sống sống chết chết, chết chết sống sống.
Nói là như thế, nhưng những người tham gia vào thử thách lần này hầu như đều chết hết, chỉ có một mình hắn đi đến đây.
Còn những người khác, nếu không vượt qua thử thách hoàn chỉnh thì chỉ có thể thấy Long linh, chứ không thể khiến người đàn ông trung niên áo đen xuất hiện.
"Ra mắt tiền bối, ban nãy đã đắc tội nhiều rồi".
Lâm Nhất thôi không nghĩ nữa, chắp tay cúi chào, không dám sơ sót.
Thương Long Chi Chủ nhàn nhạt nói: "Không cần phải cẩn thận vậy, ta cũng chỉ là một luồng tàn hồn thôi. Nếu ngươi đã
đến đây, vậy thì cũng là vì truyền thừa nên ta sẽ không nói nhiều nữa".
Lâm Nhất lập tức tỉnh táo, trong mắt lóe lên ánh sao, bỗng trở nên vô cùng mong đợi.
"Nếu người thường đến đây, Long linh sẽ xuất hiện cho một môn thần quyết luyện thể cấp Đế Giả, nhưng cũng chỉ vậy mà thôi", Thương Long Chi Chủ Giang Linh ngừng một lát rồi trầm ngâm nói: "Ngươi lại khác, ngươi đã vượt qua được thử thách đầy đủ, còn có chút nhân quả với bảo điện Thương Long nên giờ ngươi có hai lựa chọn. Một, giống như người bên ngoài, nhận lấy thần quyết luyện thể cấp Đế Giả, sau đó... trở về".
Sắc mặt Lâm Nhất hơi thay đổi, khẽ hỏi: "Vậy còn cái thứ hai?"
"Lựa chọn thứ hai chính là cơ duyên bên trên Tạo Hóa, nhưng muốn lấy được nó, ngươi phải chấp nhận một thử thách nữa. Một khi thất bại, ngươi cũng sẽ mất đi sự lựa chọn thứ nhất nên hãy nghĩ cho kỹ".
Thương Long Chi Chủ híp mắt, cười mỉm nhìn Lâm Nhất, dường như đã đoán được hắn sẽ chọn cái gì.
"Không cần suy nghĩ, ta chắc chắn sẽ chọn cái thứ hai".
Lâm Nhất vẫn vô cùng bình tĩnh, chẳng hề có chút chần chờ, trầm giọng hỏi: "Thử thách gì?"
"Đỡ lấy một chưởng của ta, ta sẽ hạ thực lực của mình xuống bằng cảnh giới của ngươi. Ngươi chỉ cần đỡ được một chưởng của ta là được", Thương Long Chi Chủ nhàn nhạt nói.
Mí mắt Lâm Nhất khẽ giật, sắc mặt lập tức sa sầm.
Đùa gì vậy... đỡ lấy một chưởng của đối phương không khỏi quá khoa trương rồi.
Tuy đối phương chỉ là tàn hồn, còn giới hạn tu vi ngang với cảnh giới của mình, nhưng nghe cái tên của đối phương ở thời thượng cổ đã biết đó chắc chắn là một vị đại năng cực kỳ khủng bố rồi.
"Cho sử dụng võ kỹ không?"
Lâm Nhất thử hỏi.
"Đương nhiên là được", Thương Long Chi Chủ Giang Linh mặt mày bình tĩnh cười đáp.