Cô ngồi trong xe suy nghĩ xuất thần mãi đến khi bác bảo vệ của trường học gõ cửa xe thì cô mới hoàng hồn. Vì cô xinh đẹp và thành tích học tập cũng giỏi nên bác bảo vệ nhớ rất rõ, còn hỏi thăm cô vài câu.Diệp Băng Băng tiếp tục lái xe trên đường nhưng không chú ý rằng đằng sau cô có một chiếc xe màu đen đã đi theo cô từ lúc ra khỏi công ty đến giờ.Khi về đến nhà đã là 10 giờ rưỡi. Cô tắm rửa qua loa, rót một ly rượu đỏ rồi ra ngoài ban công ngắm sao. Lúc này cô mới chú ý rằng có một bóng đen đang lấp đằng sau cái cây trước cửa lớn của ngôi biệt thự. Diệp Băng Băng đè xuống nỗi bất an trong lòng rồi thong thả uống nốt ly rượu mới quay vào phòng ngủ. Cô đi vào phòng sách mở camera theo dõi thì thấy camera đã bị ai đó động tay động chân. Đến khi trở lại bình thường rồi thì bóng đen đằng sau cái cây cũng đã biến mất không còn tăm hơi.Quả thật cô cũng rất tò mò người đó là ai vì ở đây an ninh rất tốt, có thể không bị tiếng chuông báo động nhà cô kêu inh ỏi lên thì thật siêu phàm. Thôi mai nhờ người điều tra sau vậy.Cũng chẳng biết tại sao mà hôm nay cô ngủ rất ngon. Nhưng đến tầm 3 giờ sáng cô gặp ác mộng rồi tỉnh giấc. Trong mơ cô gặp được Bạch Phong Thần nhưng hình như anh bị hủy dung.Bạch Kính Thần với nửa khuôn mặt nhăn nheo mà cáu giận với cô:" Cô tránh xa tôi xa, tôi không biết