Diệp Băng Băng đi vào văn phòng rồi nằm nhoài lên ghế sofa. Dạo này đầu cô cứ đau âm ỉ mãi không dứt.Và cô cứ thế ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Rồi ác mộng lại ùa ùa kéo đến.Trong mơ, có một chàng trai và một cô gái bị trói bằng dây xích trên một chiếc tàu thuyền rộng lớn. Chàng trai ôm chặt lấy cô gái như bảo vệ một món bảo bối. Lại gần nhìn kĩ mới thấy mặt chàng trai chảy đầy máu, che mất đi vẻ đẹp tuấn tú thường ngày. Cô gái nằm trong ngực thì đang bị hôn mê nhưng từ trên xuống dưới thật may mắn là không có tổn hại gì.Chàng trai ngoảnh đầu lại nhìn người phụ nữ trung niên cùng một đám vệ sĩ to lớn trước mặt mà gào thét:" Chúng mày dám đụng vào một sợi tóc của cô ấy xem. Tao sẽ xé nát thịt chúng mày ra cho cá ăn". Rồi nhìn bọn họ bằng một đôi mắt lạnh băng làm cho cả đoàn người trước mặt thấy lạnh sống lưng.Người phụ nữ trung niên tiến lên phía trước cười trào phúng:" Thật không ngờ cái con nhỏ chết tiệt này có thể kiếm được một thằng bạn trai như mày. Ha ha, hôm nay tao sẽ kết thúc tất cả. Cả hai đứa chúng mày sẽ cùng nhau chết mà làm vợ chồng dưới âm phủ đi."Lúc này trong ngực chàng trai, cô gái dần mở mắt ra rồi nhìn xung quanh mà hoảng sợ. Trước mặt cô là người đàn ông cô yêu nhưng có rất nhiều máu.Trên đỉnh đầu lại vang lên tiếng nói trầm khàn quen thuộc:" Mẹ kiếp, chúng mày thử làm gì cô ấy xem".Người phụ nữ trung niên tuy bên ngoài vẻ mặt bình tĩnh nhưng tay không kìm được run rẩy. Phía trước bà ta là chàng thanh niên 20 tuổi nhưng độc ác chẳng khác nào ác ma. Có lần đánh nhau với bọn côn đồ kinh