Editor: Moc An ChiBác gái Trần ngượng ngùng cười nói: “Thật xin lỗi, Cẩu Đản hơi khó trông, động một chút là khóc.
”Khương Đường cảm thấy đứa bé bị cô dọa khóc mới đúng, lúc này đang vô cùng chột dạ, nghe vậy vội vàng xua tay, “Không sao không sao, bác đừng nghe chị dâu nói bậy, nhà cháu cũng có hai đứa nhỏ.
”Bác gái Trần kinh ngạc đầy mặt, cũng gọi cô là đồng chí Tiểu Khương giống chị dâu Tề, “Không ngờ đồng chí Tiểu Khương nhìn trẻ như vậy, mà đã có hai đứa nhỏ.
”Dù sao không thân cũng không quen, Khương Đường cười cười không giải thích, chị dâu Tề đương nhiên cũng sẽ không nhiều lời.
Chị dâu Tề bắt đầu nói vào chuyện chính, cô ấy hạ giọng nói: “Chúng cháu tới đổi ít trứng gà, đồng chí Tiểu Khương muốn đổi thêm mấy trái cà chua, bác xem có hay không?”Bác gái Trần hỏi: “Cà chua thì muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, nhưng còn trứng gà, các cháu muốn bao nhiêu? Nhà bác chỉ còn hai mươi trứng, nếu vẫn không đủ thì để bác qua nhà bên cạnh hỏi thử xem.
”Khương Đường nhìn chị dâu Tề, cô nói: “Nếu được thì cháu muốn ba mươi trứng.
”Chị dâu Tề nghĩ nghĩ, “Cháu không cần nhiều như vậy, cháu muốn hai mươi trứng.
”“Được, để bác hỏi thử nhà chị dâu.
”Bác gái Trần để đứa bé đang ngủ vào trong phòng, sau khi đi ra ngoài, vẻ mặt thổn thức nói với hai người Khương Đường: “Cháu dâu của bác mang thai, chị dâu bác cố ý tích cóp trứng gà chờ khi đứa trẻ được sinh ra sẽ cho ăn, không ngờ đứa bé lại sảy mất do té ngã.
”Khương Đường hơi nhướng mày, chẳng lẽ thật