Biết rõ cô ấy giả say, vì sao còn muốn đem về nhà? Mạc Nhiên cũng muốn tự hỏi bản thân một vấn đề, rõ ràng cô rất ghét cô gái này, thậm chí trước kia không muốn liếc mắt nhìn cô ấy một cái.
Mạc Nhiên thừa nhận bản thân lăng nhăng, Phương Hi Hàm cũng vậy, nhưng cô chưa bao giờ nghĩ cô và Phương Hi Hàm cũng một loại người. Mỗi ngày đổi một người bạn gái, với một ngày dây dưa với nhiều cô gái, Mạc Nhiên thấy là có sự khác biệt rất lớn, một người không có ý gì, một người hay đùa bỡn tình cảm.
Phương Hi Hàm thích đùa giỡn tình cảm của người khác, Mạc Nhiên không ưa người như thế, hoặc là nói ghét người như thế.
"Tiểu Mạc, tôi nghe mấy cô kia nói em rất có nguyên tắc..." Phương Hi Hàm buông cô ra, cũng ngồi lên ghế, "Đêm nay em cũng thấy đó... bây giờ tôi độc thân, vì em tôi không trêu hoa ghẹo nguyệt nữa, tôi chỉ toàn tâm toàn ý bao nuôi em, vẫn không hài lòng sao?"
Lần trước Mạc Nhiên cởi hết đồ của cô sau đó phủi mông bỏ đi, Phương Hi Hàm cũng không có giận, ngược lại hoài nghi bản thân, lẽ nào cơ thể của cô không có sức hấp dẫn? Đêm đó cũng đến giai đoạn đó, ngón tay Mạc Nhiên còn chút nữa thì vào, nhưng cuối cùng giữa hai người vẫn chẳng xảy ra chuyện gì, chuyện này nói ra không ai tin.
Nên Phương Hi Hàm càng có hứng thú với Mạc Nhiên, có hứng đến mức mua lại DO, điều này làm cô cảm thấy Mạc Nhiên nằm trong tầm kiểm soát của mình.
Ai không có tính xung động, hôm đó Mạc Nhiên nhịn được, là do cô tự nói với bản thân không được làm, nếu như vậy lập tức sẽ làm Phương Hi Hàm hài lòng.
Đêm đó làm người ta ướt như vậy, quay người bỏ đi, đến giờ Mạc Nhiên chưa từng làm chuyện không có hậu như vậy, nếu nói về việc này, cô khẳng định lúc đó cô rất muốn ăn thịt người ta, nhưng lần thứ hai gặp nhau, Phương Hi Hàm còn không tỏ vẻ gì, rốt cuộc đầu óc Phương Hi Hàm nghĩ gì.
Lúc đó Mạc Nhiên bị quản lý kéo đi gặp "chủ mới", kì thực khá ngạc nhiên, rốt cuộc Phương Hi Hàm dư tiền đến mức nào.
Nhưng sự thật, Phương tổng là người làm ăn, mua DO cũng có giá trị thương mại nhất định, cô sẽ không mua bán lỗ vốn.
"Tiểu Mạc, tôi muốn bao nuôi em."
Bà chủ gặp nhân viên câu đầu tiên nói là "tôi muốn bao nuôi em", làm trò trước mặt quản lý, Phương Hi Hàm vừa lúc dặn dò, "Sau này Tiểu Mạc là người của tôi, rượu ở đây... cô ấy uống vô tư, thích uống thế nào cũng được ~"
Cho đặc quyền quá lớn.
"Nhưng mà... Tiểu Mạc, em không thể đùa các cô gái ở đây vô tư được, phải nhớ kĩ bây giờ em là người của tôi."
Mạc Nhiên mắng đồ điên trong bụng, chuyện bao nuôi, cũng phải để tôi tình cô nguyện chứ? Đừng tưởng có vài đồng tiền dơ bẩn là có thể đem người khác lên giường, hết lần này tới lần khác Mạc Nhiên vẫn không chịu phục tùng, mỗi ngày đều mặt lạnh với Phương Hi Hàm.
Phương Hi Hàm chuyên chọn ca của Mạc Nhiên để "thị sát", lúc Mạc Nhiên làm việc, Phương Hi Hàm ngồi ở nơi gần Mạc Nhiên nhất, vừa uống rượu vừa nâng má nhìn cô, gương mặt đó của Phương tổng chỉ có thể dùng hai chữ dể hình dung: Si mê.
Càng nhìn càng thấy Mạc Nhiên đẹp, còn đẹp hơn những cô gái Phương Hi Hàm trêu ghẹo lúc trước biết bao lần, thảo nào ở DO Tiểu Mạc được các cô nàng chào đón như thế.
Tình trạng này liên tiếp kéo dài khoảng mấy ngày, Mạc Nhiên là đương sự, dĩ nhiên biết rõ, mọi người đều nói Phương tổng trúng tà, bình thường luôn trái ôm phải ấp, bây giờ đổi thành ăn chay?
Mọi người đã nhìn ra, Phương Hi Hàm muốn theo đuổi Mạc Nhiên, nhưng cách này không giống thủ đoạn tán gái bình thường của Phương tổng, ba cấp độ tán gái của Phương tổng là: Cường liêu (tán tỉnh), cường hôn, cường thượng (giường).
Chẳng lẽ, Phương tổng muốn phát triển tình yêu Platon* với Mạc Nhiên? Quả rất đáng sợ.
*Tình yêu Platon là một kiểu tình yêu trong sáng, thuần khiết, chỉ có những mối liên hệ tinh thần và hoàn toàn không có quan hệ tình dục, đụng chạm xác thịt.
Thường ngày Mạc Nhiên đi làm đã quen bị ánh mắt "rình mò" nóng bỏng của Phương Hi Hàm nhìn, đêm nay đúng giờ không thấy Phương tổng, lại cảm thấy không dễ chịu, ánh mắt vô tình hay cố ý nhìn xung quanh.
"Thế nào, nhớ tôi à?" Phương Hi Hàm duyên dáng đi tới chỗ Mạc Nhiên, chạm vào khuôn mặt cô, "Pha cho tôi ly rượu..."
Đại thể nhân viên trong DO đã từng bị Phương tổng "tán" hết, Phương tổng trêu ai cũng chú ý đến nhanh chóng và chính xác, bây giờ cũng quá dây dưa rồi.
"Mạc Nhiên, cô là đồ khốn!"
Mạc Nhiên đang pha rượu, một cô gái nổi giận đùng đùng chạy tới, hất một ly rượu lên mặt cô.
Đây không phải là chuyện lạ, theo bảng thống kê chưa đầy đủ, tần suất bị tạt rượu của Mạc Nhiên ở DO, đại khái mỗi tuần bị ba tới năm lần.
Mạc Nhiên xé khăn lau mặt, mặt bất đắc dĩ, không phải mọi cô bạn gái đều có thể vui hợp vui tan, cô cũng quen rồi.
"Ha ha ha..." Phương Hi Hàm cũng cầm giấy lau cho cô, "Em nhìn em, ngày nào cũng làm mấy cô bé đau lòng, em nói tôi khốn, không cảm thấy em còn khốn hơn tôi sao?"
"Cô là đồ khốn!"
Nói còn chưa xong, Phương Hi Hàm cũng bị hắt rượu đầy mặt, đây là lần đầu tiên Phương Hi Hàm bị làm nhục như vậy, vừa định nổi đóa...
"Ha ha ha... ha ha ha..." Mạc Nhiên cười châm chọc, ôm bụng cười gập người, sau đó cầm ly rượu trước mặt, trực tiếp tát vào người Phương Hi Hàm, "Tôi cũng chưa có cơ hội hắt rượu người khác nữa... nhưng giờ Phương tổng cũng ướt rồi, ướt chút nữa cũng không sao ~"
Ngụ ý của Mạc Nhiên là gì, dĩ nhiên Phương Hi Hàm nghe rõ, nghĩ tới chuyện lần trước ở khách sạn, vẫn còn nén giận.
Phương Hi Hàm giật lấy ly rượu trong tay một vị khách, cũng hắt rượu vào người Mạc Nhiên, Mạc Nhiên không kịp né, quần áo mặt mày ướt hết, "Tôi cũng chưa thử cảm giác được hắt rượu vào người khác, Tiểu Mạc, rất cám ơn em đã để tôi trải nghiệm một lần."
Hai người nhìn nhau một hồi, cũng không nhịn được cười, "Ha ha ha... ha ha ha..."
Mạc Nhiên muốn đi phòng thay đồ để thay quần áo, Phương Hi Hàm cũng vội vàng theo sau, "Phương tổng, bên kia còn phòng trống."
Phương Hi Hàm cười lạnh, "Em sợ tôi sao?"
"Tùy cô."
Mạc Nhiên quay lưng về phía Phương Hi Hàm cởi đồng phục, nhưng Phương Hi Hàm lại cố ý bước tới trước mặt nhìn cô, Mạc Nhiên chỉ mặc một cái áo lót màu đen, bụng rắn chắc bằng phẳng, còn có áo lót, "Tiểu Mạc, dáng em thật gợi cảm ——"
"Nào có gợi cảm như cup D của Phương tổng chứ, tôi là đồng bằng."
Phương Hi Hàm làm trò cởi váy trước mặt Mạc Nhiên, không hề xấu hổ, cũng đúng, một cô gái cởi hết bị trói trên giường còn không thấy xấu hổ, sao cởi chút ít thế này mà ngại ngùng chứ?
"Gợi cảm hay không không nhất định phải nhìn ngực, hơn nữa, ngực em cũng rất đẹp." Phương Hi Hàm cũng đổi sang quần áo