Nhà hàng Ocean tọa lạc vị trí đắt đỏ của thành phố.
Đây được xem là nhà hàng VIP nổi tiếng ở đây.
Mặt tiền hướng ra con sông thơ mộng chảy ngang qua thành phố, gió chiều thổi vào từng làn mát rợi tự nhiên.
Sau lưng là khu du lịch sinh thái nên lúc nào cũng sầm uất, đông đúc người qua.
Nguyệt Dao cùng Quỳnh Anh đến Ocean lúc khách mời đã bắt đầu nhộn nhịp.
Gió từ sông bất chợt thổi mạnh vào hất bay mái tóc đang thả buông lơi của Nguyệt Dao.
Cô ngước mắt nhìn trời, bầu trời đêm hôm nay vẫn trong, vẫn thăm thẳm lấp lánh ngàn sao như đêm qua.
Cô chạnh lòng nhớ anh.
Anh Chánh! Giờ này anh ở đâu? Rừng xanh, biển thẳm, nơi hoang vu hay ẩn thân trong những con hẻm nhỏ? Nguyệt Dao đang đứng trước một nhà hàng chuẩn bị ăn bữa ngon thay thế cho Trần Hùng! Em sẽ ráng ăn thêm phần của anh để gọi là sướng khổ có nhau! Giờ Nguyệt Dao đi vào nha! Khi về em sẽ kể chuyện đêm nay cho anh nghe.
Cô khẽ mỉm cười vào bầu trời đêm.
Ở đó có đôi mắt anh vừa nhìn lên.
Cô như thấy gương mặt lính thấm đẫm gió sương nhưng rất điển trai của anh.
Nguyệt Dao khẽ vẫy tay.
Sau đó, chỉnh lại cây đàn trên vai, đưa mắt tìm Quỳnh Anh.
Cậu ấy khi nghe xong cuộc điện thoại cũng đã quay lại tìm cô.
"Mình vào thôi Nguyệt Dao!"
"Ừm!"
Hai cô gái hai màu váy trắng đỏ sánh bước cùng tiến vào bên trong.
Mà lúc này, chiếc BMW M2 cũng vừa rẽ vào cổng khách sạn.
Cửa xe vừa mở, một người đàn ông khí thế bất phàm trong bộ vest màu xanh Navy bước ra, vòng qua bên kia mở cửa.
Một cô gái có thân hình bốc lửa kiêu sa trong chiếc đầm Christian Dior màu trắng cầm tay người đàn ông xuống xe.
Cô ta khoát cánh tay thân mật vào cánh tay phải người đàn ông.
Cả hai cười ngọt ngào cùng đi vào Ocean.
Đến khu sảnh sau khi trình thiếp mời, Nguyệt Dao và Quỳnh Anh được anh nhân viên hướng dẫn đến địa điểm tổ chức mừng sinh nhật.
Đó là tầng hai của nhà hàng.
Đêm nay, vị khách nào đó đã bao trọn nơi đây.
Cả một nhà hàng rộng lớn như thế này, chỉ dùng để tổ chức sinh nhật cho vợ là một điều đáng ngưỡng mộ.
Nguyệt Dao hơi tò mò vị chủ nhân của bữa tiệc.
Không để cô đợi lâu, lòng hiếu kì của Nguyệt Dao đã nhanh chóng được thỏa mãn.
Khi Quỳnh Anh kéo tay cô đến trước mặt một người giới thiệu.
"Dạ, con chào dì An, đây là bạn con Nguyệt Dao!" Cậu ấy nhìn sang cô:" Đây là dì An, chủ nhân của bữa tiệc hôm nay!"
"Dạ, con chào di, chúc dì sinh nhật vui vẻ!"
Dì An gì đó của Quỳnh Anh, sau khi ngắm nghía sơ qua cô, bà ta mỉm cười nói:"Cô gái dễ thương lắm! Nào, nào, hai cháu cứ tự nhiên đi!"
"Dạ, lát nữa bạn ấy sẽ đàn tặng dì một bài! Bạn ấy đàn hay lắm ạ!"
"Ồ!" Một giọng đàn ông có vẻ hứng thú.
Cô còn chưa kịp xoay mặt để xem thử tiếng ồ đó xuất phát từ miệng người nào thì người đó đã đến trước mặt cô.
Một người đàn ông rất phong độ.
Ông ta ôm eo chủ nhân của bữa tiệc, cười