Yên lặng.
"Xin lỗi, tớ không nên nói vậy." Trong khi Minh Hà còn như kẻ mất hồn, Bảo Long tự lúc nào đã ngẩng đầu lên, lấy lại hoàn toàn vẻ trầm ổn thường thấy. Cậu ta thậm chí còn mỉm cười trấn an cô. "Cậu có bạn trai rồi, tớ không có ý gì đâu."
Nụ cười giả tạo. Sáu năm là bạn thân, đủ để Hà nhìn ra điều đó. Cũng đủ để Hà nhận ra, sự dịu dàng và nỗi buồn sâu thẳm trong đôi mắt cậu khi nhìn cô, cách đây một năm vẫn chưa hề đến mức độ này.
"Long ơi... Tớ..." Hà xúc động lên tiếng, dù cô không thật sự biết mình cần phải nói gì lúc này. Cô thấy sống mũi cay cay như muốn khóc.
"Tôi không muốn xen ngang, nhưng cậu có định về không?"
Cắt đôi không gian là một thanh âm sắc lạnh. Cả Minh Hà lẫn Bảo Long đều không lạ gì giọng nói này.
"Khanh... Cậu... hôm nay không phải đi thực tập à?" Hà trở nên lúng túng. Trong thoáng chốc, hình ảnh Trọng Khanh đơn độc đứng đó, chỉ cách cô hơn một mét, gợi cho Hà nhớ lại chính xác cái lần đầu tiên cô gặp cậu. Cũng là đôi mắt lãnh đạm nhìn xuống, cũng là cái khí chất tỏa ra khiến người đối diện không rét mà run.
Khanh đã nói, trong khi nhìn đồng hồ trên màn hình di động.
Sao Hà lại quên đi, hôm nay là thứ ba? Ngày duy nhất trong tuần mà Khanh không có lịch thực tập, buổi chiều hiếm hoi cậu có thể đưa cô về tận nhà, và cùng hẹn hò nếu muốn.
"Các cậu cùng về đi." Long mỉm cười vỗ vai Hà, đoạn lại quay sang Khanh, nghiêm chỉnh nói đỡ cho cô. "Tôi nhờ cậu ấy ở lại để dặn dò một số chuyện liên quan đến đội bóng. Cậu thông minh như vậy chắc sẽ không hiểu lầm đấy chứ."
Khanh hờ hững nhìn sang Long. Là một người rất thông minh, chưa kể đã được học qua về tâm lý, thiếu gia họ Vũ đương nhiên hiểu được bên dưới tác phong trầm tĩnh của Bảo Long là một lời nói dối. Đồng tử màu xám vì một lý do nào đó thoáng ánh lên sự chán ghét.
...
Sáng hôm đó Minh Hà đến lớp muộn hơn thường khi, vào đến nơi đã thấy chuyện lạ: Việt Hương đứng lay vai Thủy Linh trong một điệu bộ nài nỉ.
"Tớ đã nói là không được, tớ không thích hợp." Linh nhẹ cười, dù đôi chân mày lộ vẻ khó xử.
"Chính vì ngoại hình của cậu rất thích hợp, nên anh Khôi mới bảo tớ nhờ cậu." Hương khăng khăng.
"Từ nhỏ đến giờ, tớ mới diễn vai cây nấm trong nhạc kịch tiểu học thôi." Công chúa thỏ thẻ.
"Không cần kinh nghiệm. Chỉ cần lên hình cho đẹp thôi. Chủ yếu là vai nam sẽ thể hiện cảm xúc."
"Bảo anh cậu tìm người khác đi mà..." Yếu ớt phản