Vợ chồng Quốc Tuấn lấy nhau đã được chục năm, liên tục sinh ba con trai, vừa rồi mới sinh được một quý nữ.
Vừa vào đến phủ đã thấy bọn trẻ đùa nghịch, chạy nhảy quanh sân khiến không khí trong phủ rất náo nhiệt.
Mọi người an vị, Trần Quốc Tuấn chỉ vào một đĩa nhỏ trên bàn tiệc, nói với mọi người.
- Chúng ta ở đây gần với miền biển, những loại sản vật ở biển rất sẵn.
Những món tôm, cua này chắc mọi người cũng được ăn rồi.
Nhưng ở đây có thứ đặc sản gọi là con Rươi, nhân dân còn gọi là rồng đất, hương vị độc đáo lại bổ dưỡng.
Thiên Thành tiếp lời chồng:
- Rươi sống tiếp giáp giữa vùng nước ngọt và nước lợ.
Mỗi năm rươi chỉ xuất hiện trong thời gian ngắn ngủi, đáng lẽ cũng còn một tháng nữa mới đến mùa.
Hôm nay ta biết vợ chồng các ngươi đến, đã bảo gia binh đi bắt được một ít.
Các ngươi dùng thử đi.
Bách đã từng được ăn món này rồi, ngon nhất là đánh cùng chút thịt nạc và trứng, sau đó rán lên.
Hắn cầm đũa, cảm ơn thịnh tình gia chủ rồi thử một miếng.
Món ăn này không hề cầu kỳ nhưng cái ngon nằm ở chất lượng của con rươi, thứ này có giá trị dinh dưỡng cao, lại thơm ngon đặc biết, khó mà diễn tả được.
Thái Đường và Đinh Tú thì thưởng thức lần đầu, rất bất ngờ bởi hương vị của nó.
Thái Đường chép miệng:
- Vốn tưởng là món trứng đơn giản, vậy mà lại có phong vị đặc biệt, thật không thể ngờ được.
Đinh Tú cũng gật đầu:
- Món này thật là đặc sắc, nguyên liệu miền biển mà ăn lại như sơn hào.
Đúng là kết hợp được khẩu vị hai miền.
- Món này ai cũng khen nhưng đáng tiệc khó kiếm, thời gian xuất hiện lại quá ngắn.
Muốn dâng cho Thượng hoàng và Quan gia cũng khó có thể bảo quản được tốt.
Chỉ có mấy lần Thượng hoàng ngự giá ở hành cung mới được thưởng thức.
Thái Đường động viên:— QUẢNG CÁO —
- Huynh có lòng là được, cha ta không để ý những việc này đâu.
Những việc quan viên hiến thổ sản, cha ta đều từ chối hết vì sợ thành lệ xấu, dẫn đến sách nhiễu dân chúng.
- Nói đến chuyện này là ta lại bực tức.
Những thổ sản đó bọn quan viên lấy tiếng là hiến cho hai vua, nhưng thực chất đến được kinh thành có bao nhiêu.
Chỉ là chúng lấy cớ thu thêm tô thuế của dân.
Ta đã giết mấy tên như vậy rồi.
Bách lại nói:
- Những việc này cũng do giao thông nước ta chưa được hoàn thiện, muốn di chuyển giữa các vùng chủ yếu vẫn phải đi đường thuỷ.
Bọn thổ quan chiếm cứ một vùng, xưng hùng xưng bá mà triều đình không với tay tới được.
Nếu sau này nhân khẩu đông đúc, chúng ta sửa sang đường cái, làm cho giao thông thuận tiện mới từ từ xoá bỏ nạn cát cứ này.
- Đúng là như vậy! Thổ sản mọi miền ở nơi trồng ra được thì rẻ như cho nhưng nơi khác khan hiếm lại quý như vàng.
Vùng này nổi tiếng với việc trồng được hành tỏi, nhưng người dân trồng trọt, lại hong sấy hành tỏi khô khi bán lại không được bao nhiêu.
Ta có lần lên đến Như Nguyệt Giang Lộ, hỏi ra mới biết tỏi đến 20 tiền một bó.
Nếu mang được lên đấy bán nửa giá thôi nhân dân Vạn Kiếp đã lời lắm rồi.
- Huynh yên tâm, khi công nông nghiệp cùng phát triển, quốc lực đi lên chúng ta sẽ sửa đường đắp đê, làm cho các vùng miền xích lại gần nhau hơn.
- Cũng mong là như thế.
Ta có nghe nói đệ ở trên Trang viên có đào tạo một lứa học sinh nông nghiệp, khi chúng thành tài có thể cho xuống đây không?
- Huynh chớ lo, đệ đã đưa mấy đứa theo thuyền xuống đây, ngày mai sẽ tới nơi, bọn này ta đã dạy cơ bản về kỹ thuật trồng cấy, đã biết chiết ghép cây để nhân giống, xuống đây chắc chắn hữu dụng.
- Chiết, ghép cây là gì?
— QUẢNG CÁO —
- Khi sư phụ đệ chu du các nơi, có phát hiện một sự lạ.
Thực vật có một đặc tính kỳ diệu chính là bắt cặp được với các loài có nguồn gốc gần với nó.
Chính vì vậy nghĩ ra một cách, chính là lấy những gốc cây khoẻ mạnh, sinh trưởng tốt để ghép vào đó những mầm cây cao sản, có chất lượng cao.
Như vậy cây tạo ra vừa có rễ khoẻ, sinh trưởng như cây bản địa, lại vừa chín sớm, quả tạo ra ngon ngọt như những mầm cây mang đặc tính quý kia.
- Vậy cũng được?
- Được chứ? Nhưng tiền đề là hai cây phải có nguồn gốc gần nhau.
Huynh có thể ghép cây Chanh và cây Bưởi với nhau, nhưng không thế ghép cây bưởi và cây nhãn được.
- Nếu thế thì thật kỳ diệu.
Cây nhãn ta trồng ở hành cung ra quả rất kém, có thế gép được không?
- Huynh lấy mầm của cây nhãn