Điền Công chậm rãi:
- Ân Công, công trình này đã bắt đầu xây dựng rồi, cơ bản tính toán được tốc độ và hao phí.
Trong này đã bao gồm mấy tiểu lâu kiểu mới bên sườn núi.
May mắn là đá ong vùng này quá sẵn, vừa rẻ vừa đẹp, lại thêm những công cụ tời và ròng rọc của ngài nữa, đã đẩy nhanh tốc độ rất nhiều.
Trước khi mùa đông đến cơ bản có thể vào ở.
- Không thể nào, chỉ riêng gia công gỗ đã tốn rất nhiều thời gian rồi.
Cao lão lúc này mới chậm rãi:
- Ân công nghĩ chúng ta là ai.
Cao gia đã nhúng tay vào là phải kinh thiên động địa.
Khi xưa nhà ta xây thành Cổ Loa, làm gì có con rùa nào giúp chứ, thiên hạ toàn đồn láo.
Khởi đầu của tổ tiên Cao gia là xây cất nhà cửa thành quách, mỗi một quá trình đều nắm rõ, thời gian cần thiết cũng hiểu, nếu ngay cả chuyện này không tính ra, ta về lại Nhân Sơn cho rồi.
- Cao lão quá lời! Chỉ ta có chút vui mừng quá độ.
Giờ háo hức muốn đi xem sao?
- Vậy chúng ta đi thôi.
Hắn theo Điền Công và Trường Cung dẫn đường theo đường lên núi.
Đến một cổng đá cao lớn, phía trên đã được khắc bốn chữ “Bác Vật Học Phủ” uy nghi, bên cạnh có một hàng chữ nhỏ hơn, “Lập Thu Đệ Tứ Thiệu Long Nguyên Niên”.
Cổng đá uy nghi sừng sững, cao mười mấy trượng.
Lại đi tiếp lên phía trên thì thấy công nhân đang rộn rã làm việc trên những con đường lớn hai bên sườn núi.
Lại đi tiếp thì bước vào một dãy nhà gỗ hai tầng, tường gạch đá ong màu vàng sậm.
Các dãy nhà nối nhau, cứ năm căn nhà liền nhau thành một tổ hợp.
Trường Cung chỉ tay:
- Đây chính là lớp học của các học sinh.
Cuối những dãy nhà là một căn lầu lớn, cao ba tầng, kiến trúc to lớn, năm gian hai trái.
Đây có lẽ là nhà hiệu bộ của học phủ.
Trước toà nhà này là một sân rộng, lát gach đỏ toàn bộ, xung quanh bày hàng dãy ghế đá nối dài.
- Đây là khu vực sân sinh hoạt chung.
— QUẢNG CÁO —
Sau nhà hiệu bộ là từng dãy nhà xây theo lối nhà sàn nối tiếp nhau.
Bên trên có vách gỗ kín, ở dưới để trống, đang cất chứa nhiều vật liệu xây dựng.
- Đây là nhà ở của học sinh, hiện nay cả học sinh và công nhân đều trú tại đây, phía dưới vốn thiết kế để học sinh tuỳ nghi sử dụng không gian chung, nhưng hiện nay đang để vật liệu xây dựng.
Lại đưa mọi người vòng ra đằng sau núi.
Ở đây có một con đường lát đá uốn quanh.
Đi ra phía sau thì Bách giật mình.
Ở đây có hơn chục toà tiểu lâu đã xây dựng hoàn thành, chỉ là còn phần trang trí đang tiếp tục.
Bách và Cao lão vào thử một tiểu lâu, trong nhà gạch xây đá ong, nền nhà lát gỗ, một số bức tường quét vôi trắng toát, cửa sổ chạm trổ trang nhã, trên nóc lưu ly điếu đăng, trời vừa tối mà thắp lên thì cả nhà rực rỡ.
Cao Điền Công nghĩ ra một cách rất hay, làm thêm một ống khói nhỏ để khói dầu thắp bị hút toàn bộ ra ngoài.
Đồ đạc trong nhà vô cùng đơn giản, để ở thì được nhưng để theo ý chủ nhân thì còn cần người trực tiếp đến góp ý.
Nhưng dù là ai thì khi nhìn gian nhà tốt như vậy cũng yêu thích.
Đây chính là những tiểu lâu xây cho các lão sư của học phủ.
Bách ra ngoài, định xem vị trí để chọn cho mình một tiểu lâu đẹp nhất.
Nhìn đi nhìn lại thì thấy toà tiểu lâu số 5 là đẹp nhất, không gần không xa, lại tựa núi hướng sông.
Bước ra phía ấy, chợt nghe Trường Cung nói:
- Ngươi định làm gì?
Ta đi chọn tiểu lâu, chẳng phải sau này sẽ do chúng ta vào ở sao?
- Ngươi chọn căn khác đi.
Bách trầm ngâm, nhất định có gì đó.
Lại nhất quyết đi về phía đó.
Căn tiểu lâu này bên ngoài không khác gì những căn khác.
Chỉ là bước vào bên trong, từng thứ từng thứ đều khiến hắn há hốc mồm.
Ghế mềm lông dê dày một tấc, ghế, đôn đóng toàn bằng Đàn Hương.
Thảm chuyển từ Tây Vực, án kỷ hình dạng kỳ lạ, giường gỗ hoa văn tỉ mỉ bằng gỗ Ngọc Am có hương thơm, khi ngủ chẳng cần đốt trầm.
Hắn cay cú quay lại, thấy Trường Cung cười