Khúc Gia, căn biệt thự lớn trên mảnh đất giàu có đắt đỏ.
Vừa bước vào cánh cửa lớn, tiếng giày trên nền gạch vang lên "lộp cộp" trong phòng khách yên ắng khi về đêm càng rõ ràng, bên trong phòng tối đen như mực không lấy tia sáng xung quanh.
Cô theo thói quen tìm lấy cầu dao bật đèn, mọi thứ trong phòng khách cũng đã được thấy rõ hơn.
Cô nheo mắt, sau đó lại nghe thấy tiếng bước chân của người phụ nữ từ đầu cầu thang truyền tới, nói:"Mẹ đợi con mà muốn buồn ngủ luôn rồi."
Khúc Yên nhìn lên cầu thang, cười dịu dàng "Mẹ..mẹ chưa ngủ sao?"
Người phụ nữ trên cầu thang ấy là mẹ Khúc Yên, tên là Khúc Nhã Tinh.
Bà là bà chủ của một chuỗi trang sức đắt đỏ tại nước Mỹ, tài sản đối với bà nhiều không kể hết.
Nhiều doanh nghiệp nổi tiếng nước ngoài về trang sức giá trị lớn đã không ngần ngại mà mời bà hợp tác để có nhiều doanh thu và cơ hội về sau.
Đến cả căn biệt thự màu trắng xa hoa này, đối với bà cũng không phải là số tiền quá xa xỉ, căn biệt thự theo phong cách Châu Âu rộng gấp đôi những căn biệt thự khác, màu trắng chủ đạo cho cả căn biệt thự từ trong ra ngoài tạo cho người khác cảm giác vừa nhìn thôi đã có cảm giác thoáng mát và thoải mái, nhưng lại không thể phủ nhận sự nguy nga, tráng lệ của căn biệt thự này.
Xung quanh căn biệt thự được xây gạch kĩ lưỡng, cả hồ bơi và khu vườn phía sau cũng chỉ dành tặng cho Khúc Yên.
Bên trong phòng khách có đặt một bộ sofa loại thương gia đắt đỏ, xung quanh nơi đầu cầu thang có 2 bình cây cổ được điêu khắc cực kì tinh xảo, phần tay nắm cầu thang cũng là loại gỗ cây quý mà trên đời này kẻ có tiền chưa chắc đã mua được.
Phía trên trần nhà ở giữa phòng khách chính là đèn chùm pha lê cổ điển kiểu lớn, cả căn phòng đều tràn ngập loại tiền tài vô hạn.
Cảm thấy xây được căn biệt thự này có mức bán mạng.
Ánh sáng chiếu xuống chỗ mẹ cô đang ngồi sofa, tư thế ung dung, cười cười nhìn cô: "Yên Yên, lớn rồi mẹ không quản.
Nhưng phải về trước 12 giờ, con hiểu không?"
"Vâng, con hiểu ạ." Khúc Yên ngoan ngoãn trả lời theo ý bà
"Tốt." Khúc Nhã Tinh cười, hiếm khi thấy cô về muộn nên cũng không trách mắng nhiều.
Bà có một làn da rất trắng và mịn, làn da không có một nốt mụn hay tàn nhang nào mà lại giống như thiếu nữ chỉ mới vừa 25 tuổi, khóe mắt bà không vì thời gian mà có nếp nhăn ngược lại làn da trên mặt lại căng bóng lạ thường.
Đôi mắt phượng xinh đẹp cứ nhìn cô là sẽ lộ ra sự yêu thương và cưng chiều, mỗi lần như thế Khúc Yên không nhịn được là cười theo bà.
Khúc Yên nhíu đôi mắt, Khúc Nhã Tinh đã nhìn cô như thế gần 5 phút, thật sự chỉ là nhìn thôi sao?
Lúc này, từ dưới kệ bàn mẹ Khúc lấy ra một phong bì mời thiệp đưa cho Khúc Yên, những buổi tiệc xã giao