Ba tháng sau....
Vân Anh hiện giờ đã là sinh viên năm nhất của trường đại học y dược thành phố Hồ Chí Minh. Là một tân sinh viên có điểm thi đại học thuộc hàng top cộng thêm vẻ xinh đẹp vốn có nên vừa nhập học là Vân Anh đã thu hút không ít nam sinh. Nhưng...trải qua mối tình đẫm nước mât vừa rồi bản thân cô cũng không trông mong vào tình yêu nữa. Vân Anh chính thức buông bỏ, quyết định sẽ rời xa Thiên Minh. Cô quyết định trở lại với cuộc sống độc thân trước đây. Hiện Vân Anh không còn sống chung với ba mẹ mà tự thuê trọ ở một mình một phần cũng là do còn giận việc ba cô ngăn cản mối tình giữa cô và Thiên Minh. Dù rằng ba cô đã khuyên rất nhiều, tâm sự có, giãy bày có, lớn tiếng mắng mỏ cũng có nhưng cô vẫn quyết định sống một mình. Thấy con gái kiên quyết ông cũng đành hết cách, mắt nhắm mắt mở mà theo quyết định của cô.
Giờ đây, Vân Anh chỉ muốn toàn tâm toàn ý để thực hiện ước mơ của mình. Cũng đã 3 tháng cô và Thiên Minh không gặp nhau, ngay cả một tin nhắn cũng không. Vân Anh đã không còn tin vào thứ gọi là tình yêu trọn đời, trọn kiếp nữa.
Hiện tại Vân Anh chỉ sống một mình. Ban ngày thì đi học còn ban đêm thì đi làm thêm, cô muốn tự chủ cuộc sống của bản thân mình, không muốn phụ thuộc và dựa dẫm vào bất cứ ai như trước cả.
Còn về Thiên Minh. Anh hiện tại cũng dồn tâm sức vào công việc. Mặc dù đã kết thúc với cô nhưng tình cảm của anh vẫn chưa bao giờ thay đổi, anh luôn âm thầm bảo vệ cô mọi lúc. Thiên Minh luôn cho người đi theo bảo vệ cô từng ngày. Một ngày lại đổi một người để cho Vân Anh không nhận ra. Anh âm thầm lo liệu hết mọi việc cho cô. Nhà trọ cô đang ở cũng là chổ người quen của anh. Dù là vậy nhưng Thiên Minh vẫn không muốn làm phiền cô nữa, nhận thấy bản thân cô đang ngày ngày trưởng thành anh cũng rất an tâm.
......................
Chiều hôm nay, Vân Anh sau khi kết thúc buổi học ở trường liền tức tốc đến chỗ làm thêm. Đó là một quán ăn khá nổi tiếng trong thành phố. Vân Anh làm ở đây cũng đã được một tháng. Do tính cách hòa đồng, thân thiện nên cô rất được lòng mọi người.
Vân Anh đi vào trong quán, thay đồ ra rồi bắt đầu công việc. Hằng ngày nếu không có gì đột xuất thì Vân Anh sẽ làm từ 6h đến 10h tối lương thì cũng được vài triệu một tháng. Cô thấy rất hài lòng về cuộc sống hiện tại, không cần quá bận tâm và lo lắng cho ai nữa, cứ sống vì bản thân là được.
" Vân Anh, em ra bàn số 7 tính tiền dùm chị nha" - Một chị nhân viên trong quán niềm nở nói. Vân Anh cười tươi gật đầu, cô rất nhanh nhẹn nên cô chủ quán ở đây cũng rất hài lòng.
Vừa đúng lúc này, Thiên Minh cùng một cô bạn cũ tình cờ lại là đối tác làm ăn đi vào trong quán ăn tối. Anh vẫn bình thường đi vào còn rất hòa nhã nói chuyện cùng cô gái bên cạnh.
" Trúc Mai, cậu muốn dùng gì?"
" Một phần mỳ xào là được rồi!" - cô gái điềm đạm nói. Thiên Minh cũng khẽ mỉm cười, anh gọi nhân viện trong quán.
Vân Anh nghe khách gọi liền chạy ra. Cô dừng chân ngay bàn của anh, đưa mắt nhìn nhận thấy là Thiên Minh thì cô hơi sững sờ nhưng cũng rất nhanh lấy lại bình tĩnh.
" Anh chị muốn dùng gì ạ?" - Vân Anh cất tiếng hỏi.
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Thiên Minh lúc nàu mới ngẩng đầu lên nhìn. Thấy người đang đứng trước mặt với bộ đồ nhân viên phục vụ anh rất ngạc nhiên.
" Vân Anh!" - Thiên Minh khẽ gọi tên anh.
" Vâng, anh muốn dùng gì" - Cô vẫn cười hỏi lại thêm lần nữa. Anh rất bàng hoàng bởi thái độ của cô. Vốn dĩ đối với nhiều người khi gặp lại người yêu cũ thì sẽ tránh mặt đi hoặc là sẽ cau