“Anh không đồng ý ly hôn?”
Vừa nghe Trác Diệu nói dứt câu, lập tức Trịnh Lam liền kinh ngạc mà thét lớn.
Cường độ âm thanh cô mới phát ra quả thực không nhỏ, khiến cho Trác Diệu cảm giác tai mình có chút đau.
“Trác Diệu, rõ ràng lúc em đưa ra đề nghị, anh cũng đã đồng ý.
Tại sao bây giờ anh lại không đồng ý ly hôn?”
Trác Diệu mà cô quen là người tọng chữ tín, anh chưa bao giờ nói một mà làm hai cả.
Nhưng lần này anh lại thay đổi ý định như chong chóng, hơn nữa đây cũng chẳng phải là chuyện đùa, thật khiến cho Trịnh Lam hoài nghi đây có đúng là Trác Diệu mà mình đã quen biết lâu năm hay không.
“Anh vẫn có chuyện cần xác minh.
Khi có đáp án rồi, anh sẽ ký vào đơn ly hôn để cho em được toại nguyện.”
“Xác minh cái gì?”
Trịnh Lam gằn giọng, hít một ngụm khí lớn.
Từ thanh âm của cô, anh cũng có thể dễ dàng đoán ra cô đang đè nén sự tức giận của mình.
Càng ngày cô gái này càng không ngoan!
Trác Diệu cảm thấy bây giờ cô giống như một con mèo hoang nhỏ, chưa gì đã học được cách xù lông và giơ móng vuốt lên với anh rồi.
Thế nhưng kỳ lạ là anh lại không cảm thấy chán ghét phản ứng mới lạ này của cô, trái lại còn cảm thấy có chút thú vị.
Nếu cô đã thẳng thắng muốn đối mặt, vậy thì anh cũng không có ý định sẽ dấu diếm cô việc bản thân anh muốn làm gì.
“Anh muốn xác minh xem, em muốn chấm dứt hôn nhân của chúng ta có phải là do có sự xuất hiện của người thứ ba không.”
“Anh bị điên sao?”
Trịnh Lam gần như rống lên mà nói.
Hành động của cô khiến cho Trác Diệu bật cười lên thành tiếng.
Nhưng anh cũng không muốn tiếp tục lãng phí thời gian để tranh cãi với cô thêm làm gì, cho nên chỉ đơn giản nói thêm một câu rồi chủ động cúp máy:
“Em nhắn địa chỉ qua cho anh đi.
Tối nay anh sẽ tới đón em về nhà bố mẹ vợ.”
“Này! Này!”
Đây là lần thứ hai trong ngày Trịnh Lam chưa nói hết câu đã bị người ở đầu dây bên kia cúp máy.
“Chuyện quái quỷ gì vậy?”
Trịnh Lam tức tối ném điện thoại xuống gối, sau đó đưa tay lên vò đầu.
Cô đã quyết tâm làm lại cuộc đời, sống cuộc sống độc thân hoàng kim rồi, lẽ nào ông trời không muốn cho cô cơ hội được sống hạnh phúc sao?
Trịnh Lam thật sự đã có ý định trốn tránh không đến buổi tiệc tối nay.
Nhưng khổ nỗi Trịnh Lão Gia cứ cách vài tiếng là lại gọi điện nhắc nhở cô, cho nên thật sự cô không đến không được.
Tất nhiên Trịnh Lam sẽ không chịu đi cùng Trác Diệu.
Cô không muốn để anh biết chỗ ở hiện tại của mình.
Kết quả của sự cứng đầu ấy chính là Trác Diệu phải một mình đi đến nhà họ Trịnh trước, còn cô thì đến sát giờ mới có mặt.
“Anh Trác Diệu, anh thấy hôm nay em mặc cái váy này có đẹp không?”
Vừa đẩy cửa