"Yến nhi còn nhỏ, Vi nhi lần đầu tiên gặp khách, khó tránh khỏi có chút khẩn trương." Chu ma ma bưng một hộp trang sức sơn đen mạ vàng bước ra, cười nói, "Nào, để nô tỳ đeo lên cho các ngài."Lão phu nhân gật đầu, phân phó: "Vi nhi da trắng nên đeo chiếc kẹp tóc hình con bướm vàng đỏ khảm đá quý, vòng cổ mã não mới hợp, Yến nhi mặc trang phục màu đỏ cũng không cần mang đồ trang sức vàng, một đôi hoa tai khảm bằng bạc đá mã não, đeo hết lên rồi cho ta nhìn một cái."Triệu Tích Vi đành phải dựa theo lão phu nhân sắp xếp, mặc cho Chu ma ma điểm trang lại lần nữa.Lão phu nhân cười đắc ý: "Vẻ ngoài hai tỷ muội các ngươi đều giống tướng gia."Lại cẩn thận dặn dò thêm vài câu: "Lát nữa nữ quyến đều đến trước cổng chính chờ, Yến nhi đứng bên trái, Vi nhi đứng bên phải, đích thứ có khác, chớ rối loạn quy củ.
Nhìn thấy Vương phi nương nương thì mỉm cười, không thể chăm chú nhìn.
Yến nhi, ngươi từng tiến cung, chiếu cố Vi nhi nhiều một chút."Triệu Thừa Yến liền dắt tay Triệu Tích Vi, nụ cười đoan trang mà nói: "Tổ mẫu yên tâm, con nhất định sẽ chiếu cố Vi tỷ tỷ thật tốt."Lão phu nhân nhìn hai tỷ muội ai cũng xinh đẹp hơn người, ánh mắt lộ vẻ vui mừng.Chỉ chốc lát sau, Đại phu nhân Từ thị, Nhị phu nhân Viên thị mang theo Triệu Thừa Vũ, Tam phu nhân Tôn thị mang theo Triệu Thừa Nhã, Triệu Thừa Diệu đều tiến vào phòng.Mấy người đều ăn mặc lộng lẫy, Đại phu nhân cố ý trang điểm đậm hơn, đeo trâm phượng bằng tơ vàng rực rỡ.Phượng Hoàng sống động như thật, đuôi phượng làm bằng vàng ngọc, bảo thạch làm hoa, đầu phượng ngậm ba sợi châu, mỗi bước đi đều đung đưa, đặc biệt tôn quý phong tình.Lão phu nhân được Đại phu nhân đỡ, đứng dậy ngồi xe vách dầu, (là loại xe mà người xưa ngồi, thành xe được sơn bằng sơn dầu) tiến ra ngoài cửa nghênh đón Giang Hạ Vương phi.Một đường không nói gì, tâm tình Đại phu nhân hôm nay không tệ, nhưng mặt mày của Nhị phu nhân lúc nào cũng căng thẳng.Đại phu nhân liền vỗ vỗ mu bàn tay của nàng, cười nói: "Nương tử lão Nhị không cần khẩn trương, nhiều năm trước lão Giang Hạ vương còn ở kinh thành lúc, ta từng nhìn thấy Vương phi từ xa tại bữa tiệc trong cung, ngài rất dịu dàng."Nhị phu nhân cười nói: "Vậy thì tốt quá, mặc dù ta suốt ngày gặp gỡ chưởng quỹ các cửa hàng bàn chuyện làm ăn, nhưng gặp mặt người trong hoàng thất thì đây là lần đầu tiên, trong lòng có chút rụt rè."Ánh mắt Triệu Tích Vi nhanh chóng lướt qua, không biết vì sao, nàng cảm thấy lời này của Nhị phu nhân rất không thành thật.Không khỏi suy nghĩ: Nhị phòng thiếu mối quan hệ, vẫn luôn muốn tiếp xúc với các danh gia vọng tộc, sao lần này lại không vui?Còn chưa kịp nghĩ lại, xe vách dầu đã dựng tại trước bức phù điêu.Cổng lớn Triệu phủ đối diện với đường lớn Trường Hi, lúc này sắc trời đã sáng, các cửa hàng ven đường lần lượt mở cửa, nhân viên phục vụ ngáp dài tạo thành một đám sương trắng trong không khí rét lạnh.Đại nương bán đồ ăn sáng mở sạp, vừa nhấc nắp xửng, bánh bao, bánh hấp, bánh chà là đỏ bốc khói nghi ngút, cùng với tiếng rao, người đi đường cũng dần đông lên...Triệu Tích Vi và những người khác đứng ở cửa theo thứ tự già trẻ tôn ti, thời tiết rét lạnh, chỉ chốc lát sau lão phu nhân liền cảm giác chân hơi tê tê, mới nhíu mày một cái, Tam phu nhân liền quan tâm mà hỏi thăm: "Lão phu nhân, nơi này gió lớn, không bằng chúng ta đến cửa thuỳ hoa bên kia chờ đợi?"" Vương phi sắp đến, chúng ta không thể rối loạn quy củ." Lão phu nhân lắc đầu.Nhị phu nhân liền khuyên nhủ: "Người trước tiên cứ vào trong xe tránh gió đã, gió lạnh như dao băng làm cho mặt đau như cắt, nếu ngài đau đầu hay phát sốt, mấy người chúng con sao tránh khỏi cảm thương đây!""Nào có mỏng manh như vậy!" Lão phu nhân cười nói, "Ngươi hỏi Kiều Kiều mà xem, Tết Nguyên Đán chúng ta cùng nhau vào cung ăn mừng năm mới, đứng đợi ở cửa Hàm Nguyên hai canh giờ, không chớp mắt dù chỉ một cái."Đại phu nhân gật đầu: "Đúng vậy! Lúc đó thái hậu còn khen lão phu nhân của chúng ta,