Trên mặt Lâm Thanh Hàm không lộ vẻ tức giận nhưng ánh mắt lại lạnh như băng, nhìn Chu Bác Thao ngồi đối diện, thanh âm lạnh lùng nói: "Giám đốc Chu nên phân biệt tình huống cho rõ ràng, ông đúng là trưởng bối của tôi, nhưng hiện tại đang là đại hội cổ đông của công ty, ở nơi này chúng ta chỉ bàn chuyện công việc, việc tư để sau lại nói."
Nghe nàng nói, mấy quản lý bên cạnh đều gật đầu, nhỏ giọng nghị luận. Sắc mặt Chu Bác Thao biến thành màu đen, bị Chu Văn Xương đá chân mới cắn răng nhịn xuống.
Thịnh Phàm nhàn nhạt mở miệng: “Khổng tổng chọn người cũng không phải không khách quan, nếu không phải Tiểu Lâm tổng có năng lực thì ông ấy sẽ không đưa ra quyết định này. Đương nhiên chúng ta nói đều không tính, số liệu này có sức thuyết phục hơn ngồi đó kêu gào.”
Chu Bác Thao bị hắn nhìn thoáng qua, ngực nghẹn lên một cục tức. Tên ngốc Chu Bác Thao bị chụp được, còn lại đều là người thông minh. Trên mặt Chu Văn Xương cũng mang theo ý xin lỗi, cười mở miệng nói: “Chúc mừng Lâm phó tổng.”
Kế tiếp là thanh âm hưởng ứng chúc mừng, Lâm Thanh Hàm mở notebook làm một bảng báo cáo nhậm chức ngắn gọn, đồng thời cũng đề cập đến dự án xanh hóa.
“Các vị cũng đều biết chúng ta đã đoạt được dự án xanh hóa, nhưng kế hoạch của HW cũng phải ba năm sau mới chính thức kết thúc và dự án mới được đưa vào sử dụng. Hợp tác cùng HW, thi công cùng thiết kế đều do chúng ta làm chủ, việc này cũng sẽ là dự án lớn nhất trong năm tới, cho nên tôi sẽ chịu trách nhiệm theo vào. Những công việc còn lại tôi sẽ hiệp trợ Thịnh tổng để hoàn thành dự toán tài chính năm nay."
Nàng đứng trước mặt mọi người nói, khí tràng lạnh lùng mà cường đại, những người ban đầu nghe nói nàng còn quá trẻ tuổi, lúc này hoàn toàn không có suy nghĩ người đứng nơi đó là một sinh viên chưa tốt nghiệp.
Toàn bộ hội nghị, nhân viên ký lục phát hiện tiểu phó tổng này căn bản không hề nhìn qua bất cứ tư liệu hay PPT nào. Tất cả nội dung và số liệu trong báo cáo đều được nàng nhớ kỹ. Hơn nữa, nàng đã thẩm tra đối chiếu qua, không có một chỗ nào nhầm lẫn.
Nhớ kỹ số liệu quan trọng là yêu cầu cơ bản nhất, nhưng các số liệu đối ứng dự án các bộ phận, người phụ trách, tiến độ cùng kết quả hiện tại, nàng đều nhớ rõ không sai một ly, chính xác đến cực điểm.
Thịnh Phàm từ vị trí bất đồng, hắn nghe Lâm Thanh Hàm phát biểu, quang mang trong mắt càng lúc càng sáng, nói thật hắn không có hứng thú với một Tiểu nữ hài mang trọng trách nhất định phải thừa kế công ty. Nhưng mà Lâm Thanh Hàm không giống như vậy, nàng trong mắt Khổng Ích Tường là vàng, nhưng trong mắt hắn là kim cương.
Bởi vì đội ngũ lãnh đạo có biến động chức vị lớn như vậy, hội nghị buổi sáng liền diễn ra suốt ba giờ. Sau khi kết thúc, Lâm Thanh Hàm ngay lúc Chu Bác Thao chuẩn bị đẩy cửa rời đi thì tung ra một câu: “Tôi còn có việc muốn cùng giám đốc Chu thương lượng, mời ngài ở lại một chút.”
Chu Bác Thao kéo cà vạt, dưới ám chỉ của Chu Văn Xương mới nén giận ở lại. Nhìn mọi người đều rời đi rồi, hắn mới hừ lạnh một tiếng: “Thế nào đây, Lâm phó tổng vừa nhậm chức liền muốn ra oai phủ đầu tôi sao? Công việc của tôi rất bận, nếu không có việc gì thì tôi phải về gấp giải quyết.”
Lâm Thanh Hàm nhìn hắn, cũng không tức giận: “Thành kiến của giám đốc Chu đối với tôi rất lớn, cho nên vì để tránh cho công việc sau này tồn tại ngăn cách làm ảnh hưởng đến hiệu suất, có một số chuyện tôi vẫn cảm thấy nên nói ra."
Chu Bác Thao trào phúng một tiếng: “Cô còn sẽ lo lắng chuyện này sao? Thái độ vừa rồi cường ngạnh lắm mà.”
Lâm Thanh Hàm không nói, chỉ cầm một phong bì lấy từ trợ lý đẩy qua trước mặt hắn: “Trước tiên giám đốc Chu nhìn xem chuyện tôi muốn nói đã.”
Chu Bác Thao cau mày, có chút không rõ ý tứ của nàng, nghi hoặc mà mở phong bì, lấy tài liệu bên trong phong bì ra, chỉ mới lấy ra một nửa, sắc mặt hắn đột nhiên thay đổi, trực tiếp nhét lại toàn bộ vào trong.
Gương mặt hắn trắng bệch, hung hăng nhìn Lâm Thanh Hàm: “Cô có ý gì! Lấy mấy thứ này bôi nhọ tôi, trong mắt cô còn có bà nội của cô hay không, có cữu gia này hay không!"
Lâm Thanh Hàm lạnh lùng cười nói: “Nếu không có, những tài liệu này sẽ không phải ở trong tay ông mà là xuất hiện ở cuộc họp hội đồng quản trị rồi. Còn nữa, có phải tôi bôi nhọ hay không, hẳn là trong lòng cửu gia ngài rất rõ. Bất luận ông và bà nội có thân thiết như thế nào cũng đừng quên rằng ông không phải họ Khổng. Nếu đặt cái này trước mặt bà nội, ông nói xem, dù cho bà ấy chịu giúp ông, ba tôi có chịu hay không. Ông nên biết, ông ấy chán ghét loại hành vi này nhất."
Trên mặt Chu Bác Thao ứa ra mồ hôi lạnh, nhưng không thể nề hà. Vừa rồi hắn nhìn sơ qua, bên trong chính là tư liệu tỉ mỉ của công ty bên kia, tên ở trên đó làm hắn giật mình.
Chu gia nhà hắn cũng không phải phú quý từ trong trứng. Khi Chu Tư Cầm gả cho Khổng gia, ba của Khổng Ích Tường cũng mới bắt đầu mở công ty, sau khi Khổng Kiện thật vất vả mới làm lớn lại qua đời. Lúc ấy một mình Chu Tư Cầm kèm con trai ổn định công ty.
Sau đó Chu Bác Thao không học hành không tới nơi tới chốn cũng được thơm lây vào Cảnh Thái, mới bắt đầu giàu có lên. Hắn không ăn khổ, tiêu xài hoang phí, tuy tiền lương không thấp lại có Chu Tư Cầm giúp đỡ, cũng cảm thấy không đủ cho hắn phung phí. Cho nên hắn lợi dụng quyền lợi trong công ty lén mở một công ty nhỏ ở bên ngoài, lôi kéo khách hàng, ăn không ít tiền hoa hồng trung gian.
Hắn làm rất bí mật, vẫn không hề ra mặt, ngoại trừ lần này bị một công ty đoạt khách gây tổn thất không nhỏ, mới lén vận dụng nhân mạch của Cảnh Thái đi chèn ép đối phương, muốn mượn lần này thu mua công ty có gia thế không tồi kia, không ngờ lại bị Lâm Thanh Hàm đào ra.
Hắn có chút oán hận nhìn Lâm Thanh Hàm, nhưng lại không có cách nào: “Cô muốn thế nào?"
Lâm Thanh Hàm lập tức đứng lên chuẩn bị rời đi, làm Chu Bác Thao toát mồ hội đầy đầu: “Thanh Hàm, tốt xấu gì tôi cũng là cữu gia của cô, là cữu cữu của ba cô, có thể tha thứ cho tôi lần này không.”
Lâm Thanh Hàm dừng bước, nhìn hắn: “Cửu gia, khuyên ông một câu, thu liễm một ít, nhanh chóng giải tán công ty, sau này cũng đừng làm chim đầu đàn giống như hôm nay. Ông nên hiểu, tôi mới tới Cảnh Thái ba năm, ông giấu giếm tốt như vậy, nếu chỉ dựa vào tôi làm sao có thề đào ra. Gϊếŧ gà dọa khỉ, bất quá ông vừa vặn nằm ngay họng súng, tôi có thể áp chuyện này xuống nhưng nếu lại xảy ra chuyện như vậy nữa, xử trí như thế nào liền không phụ thuộc vào quyết định của tôi.”
Nói xong nàng trực tiếp rời phòng họp, Chu Bác Thao chống tay trên bàn, không ngừng suy nghĩ tới lời nói Lâm Thanh Hàm. Vừa rồi hắn mới nghi ngờ làm thế nào Lâm Thanh Hàm bắt được nhược điểm của hắn, đột nhiên hắn liền hiểu, là tiểu tử Khổng Ích Tường dùng con gái của hắn thay hắn thị uy .
Trợ lý Tôn Nhã của Lâm Thanh Hàm là sinh viên tốt nghiệp đại học Yến Kinh. Lúc trước cô học chung lớp với Trần Quảng Mạc. Sau khi tốt nghiệp, vừa lúc cùng Lâm Thanh Hàm thực tập chung một bộ phận. Ba năm này cũng là Lâm Thanh Hàm âm thầm đề bạt cô. Cuối cùng khi Lâm Thanh Hàm thăng chức giám đốc, cô liền trở thành trợ lý của nàng, đến hiện tại cũng đã hơn nửa năm.
Tôn Nhã đi phía sau nghĩ tới biểu hiện của Lâm Thanh Hàm, nhịn không được muốn tung hô, thật sự quá... quá ngầu! Chỉ đơn