Muốn thoát khỏi Khổng gia, ngoài việc phải nhanh chóng nắm quyền, nàng còn muốn làm Cảnh Thái sụp đổ. Nàng không hề hứng thú với quyền thừa kế Khổng gia, vì muốn xứng đôi với Khúc Mặc Thương, nàng cần trở nên mạnh mẽ hơn, cho nên hiện tại nàng vẫn còn cần lợi dụng thực lực của Cảnh Thái.
Ít nhất lúc rời khỏi Cảnh Thái, nàng muốn bảo đảm Khổng gia không có cách nào khống chế mình, cũng không thể nhúng tay vào chuyện tình cảm của nàng và Khúc Mặc Thương. Như vậy ngoài việc mau chóng trưởng thành, còn phải khiến Khổng Ích Tường không thể gây ảnh hưởng đến mình.
Lúc trước khi tập đoàn Ayer tung ra cành ôliu ký hợp đồng với Cảnh Thái, nàng đã cảm thấy có chút kỳ quái. Tập đoàn Ayer cũng là công ty niêm yết giống như HW, mấy năm nay sức phát triển ở Trung Quốc còn cường thế hơn cả HW, nhưng thị trường chính trong nước lại không ở Yến Kinh. Cho nên khi họ đột nhiên đưa ra đề nghị hợp tác, dù là ai cũng đều cảm thấy không thích hợp.
Trong lòng Khổng Ích Tường cũng từng nổi lên nghi ngờ, nhưng kế tiếp hai bên bàn bạc đàm phán đều rất thuận lợi, Khổng Ích Tường cũng không phát hiện có cái gì không đúng, hơn nữa điều khoản trong hợp đồng thậm chí càng có lợi với Cảnh Thái.
Tổng giám đốc tập đoàn Ayer ngay lúc đó có ý muốn xâm nhập vào Yến Kinh, nên coi lần hợp tác này là bước mở đầu, hai bên cùng làm quỹ, thành lập quan hệ hợp tác, họ sẽ trợ giúp Cảnh Thái mở hướng ra thị trường nước ngoài. Đây giống như là chấp niệm của Khổng ích Tường, Lục Chấn Sinh vẫn luôn áp sát Cảnh Thái, khiến Khổng Ích Tường bất đắc dĩ phải đi lên con đường liên hôn này. Hiện tại xuất hiện tập đoàn Ayer trực tiếp sảng khoái cho hắn điều hắn muốn, hơn nữa lại là khách hàng chính của Cảnh Thái, đương nhiên Khổng Ích Tường sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Vậy nên cuối cùng hắn vẫn lựa chọn ký hợp đồng, thái độ tập đoàn Ayer vẫn luôn rất tích cực, thực sự đã cung cấp cho Cảnh Thái con đường cùng tài nguyên tốt. Nhưng khi sắp đến hạn hợp đồng, phụ trách quản lý dự án này là Trịnh Quang Thụy đột nhiên quỵt khoảng xuất ngoại lẩn trốn, không chỉ mang đi một bộ phận tài chính của hạng mục, mà chất lượng của thiết bị và nguyên vật liệu hắn phụ trách cũng có vấn đề, rất nhiều thành phẩm ở giai đoạn trước không đạt tiêu chuẩn.
Chuyện này bị điều tra, trực tiếp dính líu đến một nhóm người, từ giám đốc dự án đến thu mua, trông coi cùng nhân viên xét duyệt cũng không còn mấy người là sạch sẽ. Hơn nữa phụ trách dự án này vừa lúc là cha con Chu Bác Thao, lại một lần nữa khiến Khổng Ích Tường hoàn toàn mất đi kiên nhẫn cùng tín nhiệm Chu gia.
Lúc ấy Khổng Ích Tường muốn Lâm Thanh Hàm phụ trách dự ân này, nhưng Lâm Thanh Hàm nắm được tin tức từ Trần Quảng Mạc là tập đoàn Ayer từng có tiếp xúc với Lục Vũ. Nàng nghĩ nghĩ, lại bàn qua với Khúc Mặc Thương, lúc đó Khúc Mặc Thương nói với nàng chủ tịch tập đoàn Ayer Kiệt Nhĩ Tốn và Lục Chấn Sinh từng có hợp tác ở nước ngoài, hai người cũng quen biết đã lâu.
Cứ như vậy, Lâm Thanh Hàm cơ bản có thể kết luận đây là một cái bẫy, cho nên lấy cớ không thể không chú ý dự án xanh hóa mà cự tuyệt. Năng lực Chu Văn Xương không kém, lại có quản lý Trịnh Quang Thụy xưa nay ổn trọng kiên định hiệp trợ. Giai đoạn trước khi Khổng Ích Tường đi thẩm tra, nhận thấy tiến độ đúng là rất tốt. Sau đó hắn cũng dần dần yên tâm, nào biết Trịnh Quang Thụy đã đi theo hắn mười mấy năm sẽ làm ra loại chuyện này.
Chu Văn Xương phụ trách dự án rốt cuộc kinh nghiệm không đủ, Trịnh Quang Thụy là tay già đời ngầm động tay động chân, hắn căn bản không phát hiện. Cũng không nghĩ tới tự mình kiểm tra thí điểm nguyên vật liệu mua sắm, đều chỉ xem hợp đồng và biên lai em trai hắn nộp lên, thấy hàng mẫu trăm phần trăm đủ tư cách cũng để mặc cho qua.
Cho dù tập đoàn Ayer có biểu hiện tốt đến cỡ nào đi nữa thì chuyện làm ăn sẽ không ai chịu thanh toán thay người khác. Đơn đặt hàng này không cách nào đúng hạn hoàn thành, tập đoàn Ayer cũng phải cùng chịu tổn thất nghiêm trọng, tất cả hậu quả đều chỉ có thể do Cảnh Thái gánh vác .
Đúng lúc này Lục Vũ tìm gặp Lâm Thanh Hàm, cho hay HW có dự trữ hàng tương tự, có thể hỗ trợ Cảnh Thái vượt qua nguy cơ này. Đương nhiên điều kiện chính là đính hôn với Lâm Thanh Hàm, đương nhiên Lâm Thanh Hàm lạnh lùng cự tuyệt, còn châm chọc Lục Vũ một trận.
Nhưng nàng còn chưa kịp làm gì, Khổng ích Tường đã trực tiếp cùng Lục Chấn Sinh cho hai người đính hôn, mấy cái tạp chí truyền thông trong giới thương nghiệp đều đã đưa tin. Nghĩ đến đây Lâm Thanh Hàm liền cảm thấy buồn cười, đính hôn thế mà không cần thông báo cho đương sự, mấy tin tức nàng đính hôn với Lục Vũ mà phía truyền thông công bố, quả thực là châm chọc.
Khổng Ích Tường còn tưởng nàng vẫn còn là kẻ ngốc bốn năm trước không chỗ dựa vào, có thể tùy ý sắp đặt. Tin tức đính hồn của nàng cần nhanh chóng áp xuống, ngộ nhỡ Khúc Mặc Thương biết được khẳng định sẽ khó chịu. Cuộc sống của Khúc Mặc Thương ở nước ngoài vốn không thoải mái, nàng không muốn cô nhọc lòng khó chịu vì chuyện này, chờ nàng xử lý ổn thỏa lại đi xin lỗi cô.
Từ thang máy xuống, Lâm Thanh Hàm còn chưa ra khỏi tòa nhà công ty đã nhìn thấy Lục Vũ, mặc tây trang màu trắng, cầm một bó hoa hồng to, hắn mới làm kiểu tóc mới, mỉm cười dựa vào trước quầy lễ tân, bộ dáng nho nhã tuấn tú. Lúc nhìn thấy Lâm Thanh Hàm, ý cười mở rộng, tiến lên đưa hoa qua: “Tan tầm rồi sao, tôi đã đặt bàn ở Cách Nhã, chúng ta đi ăn cơm trước."
Lâm Thanh Hàm nhìn hắn, khóe miệng thoáng lộ ra lạnh lùng, liếc nhìn hoa hồng trong tay hắn, tiến lên hai bước đứng ở bên người Lục Vũ, nàng hơi cúi người, mấp máy môi, phun ra một câu.
Tiểu cô nương tiếp tân thấy Lâm tổng của bọn họ tiến lại gần thấp giọng nói gì đó, hai người, nữ thì lạnh lùng xinh đẹp, nam thì tuấn tú nho nhã, vừa thấy thật là xứng đôi đến không được.
Chỉ là khi Lục Vũ nghe được lời nói không chút độ ấm của Lâm Thanh Hàm, ý cười trên mặt tức khắc cứng đờ.
“Anh cho rằng tôi sẽ để ý chết sống của Cảnh Thái sao?"
Hắn có chút kinh ngạc nhìn Lâm Thanh Hàm, sau đó nhíu mày nói: “Về sau nó cũng là của em.”
Lâm Thanh Hàm câu môi cười: “Vốn tưởng rằng anh là một đối tác tốt, hiện tại xem ra, cũng không phải."
Nói xong nàng xoay người chuẩn bị đi, sau đó lại sững sờ tại chỗ, nửa ngày cũng không có động tác. Vốn dĩ Lục Vũ có chút bực bội nhưng thấy nàng đứng yên tại chỗ, cũng theo bản năng nhìn theo ánh mắt nàng.
Bên ngoài cửa kính xoay tròn của công ty có một cô gái đang đứng đó, bên trong mặc sơ mi trắng, bên ngoài mặc áo khoác dài màu đen, tôn lên dáng người vô cùng cao gầy.
Nữ nhân kia rất xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo không thể bắt bẻ, chỉ là không có biểu tình gì. Khí chất trên người thập phần lịch sự tao nhã, nhưng một thân quần áo màu đen lại không mang chút ý cười, làm cô thoạt nhìn có chút âm trầm.
Lục Vũ nhịn không được nhìn thêm vài lần, trong mắt cũng không khắc chế được kinh diễm. Lần đầu tiên hắn nhìn thấy một nữ nhân chẳng phân biệt cao thấp với Lâm Thanh Hàm. Chỉ là khi Lâm Thanh Hàm nhìn thấy cô, tại sao lại mang vẻ mặt này?
Đối phương bắt gặp ánh mắt hắn, liếc một cái, lạnh lẽo trong ánh mắt kia làm hắn bừng tỉnh như thấy được Lâm Thanh Hàm.
Phát hiện hắn cùng Lâm Thanh Hàm đều đang nhìn mình, cô cũng chưa nói gì, chỉ nhìn Lâm Thanh Hàm, sau đó xoay người rời đi.
Giờ phút này trong lòng Lâm Thanh Hàm như một cuộn chỉ rối, nhìn thấy Khúc Mặc Thương nàng kinh hỉ sắp điên rồi, nhưng đột nhiên nghĩ đến cái gì thì mặt lại trắng bệch. Mắt thấy Khúc Mặc Thương xoay người rời đi, nàng càng thêm hoảng hốt, lập tức đẩy Lục Vũ ra đuổi theo.
Lục Vũ bị nàng không chút lưu tình đẩy ra, không thể hiểu được đồng thời lại oán hận cắn chặt răng. Tin tức đính hôn của bọn họ đã cho người công bố ra ngoài, toàn bộ giới thượng lưu ở Yến Kinh cơ bản đều đã biết. Lâm Thanh Hàm nói nàng không quan tâm đến sống chết của Cảnh Thái, ý tứ chính là cự tuyệt không thực hiện hôn ước sao?
Vốn dĩ Lâm Thanh Hàm không có tâm tư đi quan tâm Lục Vũ, nàng tâm hoảng ý loạn đuổi theo, nhưng lại không thấy bóng dáng Khúc Mặc Thương.
Tại sao Khúc Mặc Thương lại đột nhiên về nước? Chẳng lẽ... Nghĩ đến lúc mình dặn dò Xa Giai Di, Xa Giai Di lại không phản hồi, trong lòng tức khắc trầm xuống, Khúc Mặc Thương đã biết tin đính hôn của mình rồi sao?
Tưởng tượng đến việc Khúc Mặc Thương cái gì cũng không biết, lại đột nhiên nghe được tin mình đính hôn với Lục Vũ, Lâm Thanh Hàm liền khẩn trương, cô sẽ nghĩ