Mọi người vì hành động của hai người, cũng nghi hoặc quay sang. wellington, humboldt cũng mơ hồ biết chuyện gì.
Nguyễn toản cùng nguyễn huệ thì ánh mắt khẽ loé lên vẻ hài lòng, nhưng nhanh chóng hiện lên thần sắc ngạc nhiên.
Shole hồ hởi đứng dậy, mặt đầy vui mừng tiến đến.
Ngừoi đàn ông lúc đầu có chút sợ hãi, nhưng ngẫm nghĩ trong lòng lại sướng rơn, nhìn nguyễn huệ hỏi ý, được sự cho phép, trịnh thất cũng vội vã tiến về phía shole.
Hai người dành cho nhau một cái ôm đầm ấp, shole mở miệng:
" thật vui khi được gặp lại bạn. cảm ơn người." vừa nói hai tay làm một dấu thánh giá.
" haha đúng là trái đất tròn." trịnh thất cũng cười đáp lại.
Shole cầm lấy tay trịnh thất dẫn về phía bàn, bắt đầu giới thiệu với mọi người. humboldt và wellington đã nghe shole nói rất nhiều về trịnh thất trong chuyến " phiêu lưu" của mình, lên cũng nhiệt tình bắt tay.
Đến khi shole chỉ tay về nguyễn toản, chưa kịp giới thiệu,trịnh thất đã thấp giọng:
" hạ quan xin được tham kiến vương gia."
Nguyễn toản khẽ gật đầu. lúc này shole cũng hỏi:
" hai người quen nhau ư?" rồi tự ngõ đầu " haha. quên mất đây là hoàng cung." quay sang nhìn nguyễn huệ:
" thất cũng làm quan cho huynh ?"
" đúng. mà hai người quen biết từ trước à."
Nghe nguyễn huệ hỏi, shole chậm rãi kể, nghe xong, nguyễn huệ chắp tay:
" huynh thật xin lỗi vì việc đệ bị bắt, ép làm lụng. đúng là do huynh không chu toàn."
" haha. như mọi người hay nói không đánh làm sao quen, mọi việc cũng đã xảy ra rồi, nghĩ lại cũng vậy. nhân dịp thất có mặt ở đây. chúng ta uống không say không về được chứ."
" được." mọi người cùng đáp.
........
Shole cùng mọi người đều uống say tí bỉ, nguyễn huệ sai người mang về phòng nghỉ ngơi. dưới ánh trăng sáng rực, chỉ còn hai bóng người đơn côi, nằm trải dài trên mái nhà, tay vắt cao lên trán suy ngẫm.
Mỗi người đều theo đuổi những suy nghĩ riêng.
............
Thật lâu, một người mở miệng:
" hình như đêm nay đệ đang suy tư chuyện gì ư, huynh thấy đệ nhiều lúc mất tập trung. "
Nguyễn toản dùng tay, lau đi những giọt nước mắt đang lăn dài, đáp:
" đệ đang nhớ gia đình của mình thôi. hôm nay cũng là sinh nhật đệ. mọi năm, giờ này đệ có lẽ đang quây quần bên gia đình, cùng nhau cắt bánh rồi hát vang. nhưng.....:" vừa nói nước mắt khẽ lăn dài, bóng hình cha mẹ mái tóc bạc dần đang ngóng trông, hiện lên càng rõ.
Nguyễn huệ nghe vậy cũng trầm mặc. ngay từ lần gặp đầu tiên, nguyễn huệ cũng cho người điều tra, nghe ngóng tin tức gia đình nguyễn toản, nhưng mọi thông tin đều mở hồ. chỉ biết gia đình nguyễn toản từng là người làng đại, sau này chiến tranh chạy đi. nguyễn huệ cũng suy đoán có lẽ cha mẹ nguyễn toản đã mất, nên cũng không biết khuyên sao cho phải, lúc sau mở miệng:
" mọi chuyện đã qua rồi. dù có tiếc nuối cũng không thể làm gì được. huynh tin rằng, cha mẹ đệ ở nơi xa đó, cũng không hi vọng đệ buồn rầu như thế này. "
" ừm." nguyễn toản khẽ đáp, bầu không khí lại rơi vào tĩnh lặng.
Nguyễn huệ cũng im lặng, thỉnh thoảng thở dài.
.......
Không rõ bao lâu, hai người hơi rượu cũng đã bớt, nói:
" đệ nghĩ shole đã có thể tin tưởng được chúng ta chưa?"
Nguyễn toản lắc đầu rồi lại gật đầu:
" theo đệ nghĩ chắc là có. nhưng nếu lúc này nói ra có thể khiến shole đề phòng, dù sao bọn tây đó cũng không phải kẻ ngu. đệ cũng quan sát thấy có lẽ wellington cũng có chút nghi ngờ."
" ừm. dù sao cũng không nhiều chuyện bất ngờ như vậy. để huynh cho người hạn chế." rồi nghi hoặc hỏi:
" mà khi thực hiện chính sách tích cực giao lưu với bọn tây, đã có rất nhiều kẻ muốn đàm hợp tác với