Đứng trên thuyền nhìn bầu trời mây mù, sóng đánh lớn từng cơn, đoán chừng cơn bão cuối mùa sắp đến, hắn quay sang nguyễn long đang đứng bên cạnh nói:
" mấy ngày nữa chắc mưa lớn, ngươi cấp tốc cho người mang lương thực ra tiếp việc. đợi đi qua cũng ít nửa tháng. binh chinh chiến đã mệt nhọc, không thể để bọn họ chịu đói được."
" vâng."
......
Hắn đi xuống thì đoàn người vũ văn dũng cũng trở lại, sóng to gió lớn cùng việc di chuyển liên tục khiến ai nấy cũng đều mệt nhọc.
Hắn bước đến bên cạnh ba người, cười hỏi:
" cuộc đi săn được chứ?"
" rất tuyệt. cảm giác còn đã hơn khi càn lũ phản loạn..." sau đó thao thao bất tuyệt.
Nghe xong hắn lắc đầu:
" mấy con thỏ nhỏ đã làm các người thích chí. vậy khi săn rồng thành công thì không biết các ngươi ra sao?"
Hắn dứt lời, vũ văn dũng cùng nguyễn văn tuyết há hốc, chỉ có vinh hoa ánh mắt co rụt lại, bởi kế hoạch đó ngoài nàng cùng nguyễn huệ ra chỉ có kẻ trước mắt nắm giữ? thời cơ chưa tới, chả nhẽ hắn không sợ rút dây động rừng.....
......
Nói xong, hắn khẽ dừng, thu hết phản ứng của mọi người, ban đầu tuy há hốc nhưng hiểu ra thì cả ba đều kích động, sát khí cũng bàng bạc toả ra. khá bằng lòng, hắn tiếp:
" muốn săn rồng thì trước hết phải săn được hươu, nai, hổ.... đừng vì chút việc mà vội đắc ý."
Nghe hắn lên lời như răn dạy, vũ văn dũng và nguyễn văn tuyết khá khó chịu, nhưng bỗng một uy áp toả ra, cả hai người co rụt, bởi ngoài bệ hạ thì đây là lần thứ hai, hai người cảm nhận vậy.
Không khí nhất thời lúng túng thì từ ngoài, trần trí vội vã kính cẩn:
" thưa vương gia, cơm nước đã chuẩn bị xong, mời mọi người đến ăn."
" ừm. mọi người cũng mệt, đến thưởng thức chút món ăn đạm bạc ở đây xem."
" được."
.........
Ngày hôm sau, như dự báo, trời mưa lớn,.
Thấy vậy, hắn lòng lo lắng nhìn nguyễn long:
" mưa lớn, đoàn thuyền đi tiếp tế tình hình sao rồi."
" công tử yên tâm. mới một tiếng trước, còn nhận được thư báo. tất cả vẫn an toàn."
" ừm."
Lời vừa dứt, trong màn mưa dầy đặc, đoàn cấp tế lương thực trở về, ai lấy đều ướt sũng. thấy cảnh tượng đó, hắn bước vội ra, lần lượt hỏi thăm cũng như bắt tay cảm ơn tất cả sau đó nhìn trần trí bên cạnh nói:
" mau đưa tất cả đi thay quần áo khô và sử dụng nước nóng."
" vâng. "
Thấy tất cả trở về an toàn, hắn khẽ yên lòng.
Cũng lúc đó, trong căn phòng, vinh hoa khẽ tựa đầu bên cửa, thu hết vào tầm mắt, ánh mắt khẽ si mê.
.......
Vũ văn dũng cùng nguyễn văn tuyết ngay sáng sớm đã chạy tới xưởng, nhìn bản thiết kế tân trang lại tầu định quốc, cũng nghe giới thiệu công dụng, cả hai càng thêm thích chí, vội vã giục:
" muốn tân trang một tầu tốn bao nhiêu và mất bao lâu."
" thưa tướng quân, nếu như tầu 01 thì mất khoảng 1 tuần, chi phí rơi vào khoảng 100 lượng. nếu áp dụng luôn phương pháp cải tiến mới nhất thì có thể mất nhiều hơn, tối đa là 10 ngày."
" được. ngươi tân trang cả ba theo phương án mới nhất. nếu không đủ thì bảo bản tướng. ta sẵn sàng móc tiền túi ra."
" vâng."
Mường tượng ra khung cảnh cưỡi tầu, lao sức đại chiến huỷ diệt nguyễn ánh, cả ba cười si mê.
......
Ngay khi vừa trở về phòng, hắn vội vã lôi ra giấy tờ nghi chép. trải qua trận đánh nhỏ này, hắn mới nhận thấy nhiều thiếu xót.
Ban đầu là lương thực, hải quân sẽ là cuộc hành trình lênh đênh trên biển, có thể mất vài ngày, thậm chí cả tháng mới có thể cập bến. luôn không thể lúc nào cũng đóng gói lương thực mang theo bởi rất nhanh khô héo và bốc mùi. mặt khác, vũ tam sau khi dẫn bộ binh tiến về calcutta cũng gặp vấn đề về lương thực. theo thư viết về thì đi được một nửa đường thì gặp núi lở, đoàn người phải đi vòng, đã hết lương ba ngày mà chưa hề gặp khu dân cư cũng như hồ nước, thú rừng cũng rất hiếm. đã có một số người đào ngũ. tuy vũ tam cũng nói vấn đề đã được giải quyết, không còn nguy hiểm nhưng tiến trình có thể kéo dài hơn dự kiến....
Từ những vấn đề trên, yêu cầu bức thiết là chế tạo những thứ vừa đảm bảo đủ dinh dưỡng lại gọn nhẹ, bảo quản được lâu.
Nghĩ đến đây, hắn vội vã cầm giấy viết lên: lương khô và thịt hộp.
.........
Đầu tiên là thịt hộp thích hợp cho hải quân nhất. bởi dân chài lưới từ lâu đã nhận thấy: mỡ và khói là hai chất bảo quản tốt.
Tuy cách này giúp thực phẩm giữ lâu, nhưng sẽ khiến chúng có vị đăng đắng, héo úa nhiều món ngon, làm đổi hương vị.....
Hắn nghĩ ngay đến cách đơn sơ phù hợp bây giờ là giữ thực phẩm trong các hộp bằng kim loại. dùng một lớp kim loại dát mỏng cuộn tròn thành hình ống rồi hàn lại, đáy hộp cũng được hàn. sau khi đưa thực phẩm vào, nắp được hàn kín rồi mang đi chưng cách thủy..
Muốn làm được chúng thì còn cần nhập dây chuyền