Khách sạn hoa tiêu,
Mười năm bóng người đang tụ tập trong khuôn viên. tất cả đều mới lần đầu gặp, lên chưa quá quen, khó bắt chuyện. một bầu không khí nhàm chán. thấy vậy, lê la mở miệng:
" vương gia chắc chiều mới tới. ngồi không cũng chán. các ngươi ai có chuyện lí thú trong quá trình làm nhiệm vụ. kể mọi người nghe xem. để học hỏi xem."
Nghe vậy, rốt cuộc, vài người mở miệng:
" được."
Trịnh vũ tiếp:
" nếu sư huynh đã lên tiếng. thì cũng lên bắt đầu chứ."
Lê la gật đầu, hắng giọng:
" chuyện ta kể có phần nguy hiểm, nghiêm cẩn trẻ em học theo nha."
" haha. "
Thấy mọi người cười, lê la bắt đầu dùng giọng truyền cảm kể chuyện mình lục càn long ra sao, trước sắc đẹp của hắn, tên chng nữ chủ động thế nào......
Nghe xong, trịnh vũ cười ồ:
" haha. sư huynh định lừa con nít à. mấy con đó tuy vào lãnh cung cũng sợ chết bỏ mẹ. đéo con nào dám vậy đâu...."
Lê la khinh bỉ:
" không tin ư? hôm nào tới kinh đô nhà thanh, ta dẫn đi."
" nhớ đó. không được nuốt lời."
" xời. xời. ai trẻ con mà xạo."
" được. để đệ nghi vào. "
" haha."
Sau đó không khí dần thoải mái.
.....
Nguyễn toản cùng lê huy, triệu lan tới đã là buổi chiều.
Thấy ba người đến, tất cả đều không người:
" xin chào vương gia."
Nghe vậy, hắn gật đầu:
" được. ngồi xuống đi."
" vâng."
Thấy tất cả ổn định, hắn tiếp:
" mọi chuyện ta đưa hôm qua điều tra thế nào rồi."
Trịnh vũ vội vã nói:
" thưa vương gia. thông tin đúng là thật. lâm sảng văn đã điều hơn 800 người tiến về thập vạn đại sơn, hầu hết đều là tứ cửu" hội viên lâu năm". nghe nói để tụ họp với thanh bang và bào ca hội bàn chuyện."
Đang ngồi, nghe thấy tên lâm sảng văn, hắn hồ nghi, lẩm bẩm: " chưa chết ư?"
" là sao thưa vương gia." thấy nguyễn toản nói, nhưng không nghe rõ, trịnh vũ hỏi lại.
Hắn lắc đầu, không khỏi suy nghĩ. bởi theo đúng sử thì lâm sảng văn phải chết năm 1786, nhưng nghĩ tới hiệu ứng cánh bướm, hắn cũng cảm thấy không lạ. biết lâm sảng văn còn sống, lờ mờ đoán được lí do tụ họp lần này. bèn quay sang nhìn lê huy nói:
" chúng ta có người ở đài loan không?"
" có."
" ngươi gửi thư cho hắn. hỏi thăm tình hình nơi đó. đồng thời điều tra cho ta kẻ tên lâm bình hầu người chương châu, phúc kiến."
" vâng."
Thấy tất cả nghi ngờ, nhưng hắn cũng không giải thích. bởi nếu không lầm thì lâm sảng văn thất bại, lâm bình hầu nhân cơ hội lạm phát đã nhất cử lưỡng tiện xây dựng cơ đồ, đặt nền móng cho một trong năm gia tộc giầu nhất đài loan hiện nay: " bản cầu lâm gia" với hàng chục tỷ đô.
Sau đó hắn nhìn qua những người còn lại nói.
" các ngươi mau chóng ra lệnh cho người mai phục ở xung quanh. lấy lê la làm chủ......tối nay, ta xuất phát sau."
" vâng."
Nghe xong, tất cả mau chóng rời đi.
......
Lúc này, trong phòng chỉ còn có hai ngừoi, hắn nhìn triệu lan nói:
" tình hình tây nguyên như thế nào rồi."
" thưa vương gia. các chủ dựa theo ý người, đang tiến hành thăm dò từ từ, trước mua chuộc...
Một số bộ tộc người mọi vùng trung của tây nguyên "mọi đá hàm, mọi hời, mọi bồ nông, thủy xá và hỏa xá" đã theo nguyễn huệ chúng ta không ta không tiếp xúc quá gần, tránh nghi ngờ.
Hiện tại đã thu phục được người xương tinh ở phía tây.
Căng thẳng nhất là phần bắc tây nguyên thì mọi đá vách vốn có thâm thù với người việt, lên vừa đến gần đã khó.
Còn vùng cao nguyên di linh trở xuống của mọi mạ theo trấn thuận thành của người chăm. các chủ cũng đang cho người tiếp xúc."
" ừm. cứ chậm rãi mà làm. chú trong mọi đá vách. đồng thời bảo cắt một nửa người trở lại phía bắc. trong đó, một nửa sẽ xâm nhập hải nam, hồng kông. còn đâu tiến về đài loan, tích cực thu gom gạo và muối. hành động lặng kẽ, tránh để kẻ nào biết."
" vâng. để thuộc hạ đi truyền tin ngay."
" ừm."
.......
Tối, đang dùng bữa thì lê la hớt hải chạy vào:
" thưa vương gia. theo tin mới nhận được. do phúc khang an có mặt gần đây. lâm sảng văn đã cho triển khai hội nghị sớm. tối nay từ giờ tuất."
Nghe vậy, hắn khẽ nhíu mày, đặt bát xuống:
" người của ta đã mai phục chưa?"
" thưa vương gia, rồi ạ. nhưng còn gần hai tiếng nữa. sợ chúng ta đến không kịp."
" không sao. ngươi chuẩn bị ngựa, chúng ta đi luôn. đồng thời truyền tin bảo mọi người sẵn sàng."
" vâng."
......
Trong đêm, bốn bóng người tức tốc lao. tất cả đều che kín mặt. hiện tượng này cũng diễn ra ở khắp nơi.
.....
Đỉnh núi ngọc linh, thập đại vạn sơn.
Trong căn phòng lớn, lý văn bưu nhìn lâm sảng văn càu nhàu:
" ngươi đột ngột thay đổi có ý gì? người của ta cũng chưa đến đủ."
" haha. thiếu vài người cũng không sao. chả nhẽ lý công tử sợ chết."
" người...." lý văn bưu đang định phản bác thì ông nham vuốt vuốt chòm râu, xen ngang:
" đều là người một nhà. cần gì phải hùng hùng hổ hộ với nhau. thiếu một chút cũng không sao. càng an toàn. ta nghe