"cảm ơn bạn doan kien đã ủng hộ 50k qua momo."
"cảm ơn bạn lydonga, bé_bự, vuxxxx... đẩy kp ạ"
Sáng hôm sau, hắn vừa mở mắt, đã cảm thấy cả người rã rời, cổ nóng khô, định mò xuống tìm nước uống. thì ngoài hiên, nàng đang nô đùa với con nghe động tĩnh, quay lại, thấy vậy, tiến đến cạnh, nhẹ nói:
“ chàng uống nhiều. ngủ thêm chút, cần gì thì để thiếp lấy cho.”
“ cho ta chút nước là được.”
Nàng gật đầu, rời đi, lúc sau, mang lên một cốc trà gừng còn ấm, đưa lại nói:
“ chàng uống đi. cho nhanh tỉnh.”
“ ừm.” hắn đỡ lấy, uống xong cả người khoan khoái.
Những chưa kịp vui, nàng sai hạ nhân mang đi, ôm lấy con, ngồi cạnh cằn nhằn:
“ uống lắm vào giờ lại như vậy?”
“ ở nhà còn thế ra ngoài không biết còn ra sao....”
......
Nghe nàng lải nhải, hắn cười cười, cảm thấy vui. bởi càng là người quan tâm, yêu thương mình mới như vậy. trước hồi cấp hai khi bị thầy cô mắng mỏ, hắn thấy rất nghét. nhưng càng lớn, lên cấp ba, đại học, ra ngoài đời. hắn lại càng nhớ cảm giác đó. trong lòng khẽ thổn thức. nếu có ai quan tâm mình như vậy, hắn đã chả sa mình vào rượu bia, để rồi tai nạn, xuyên về đây. càng nghĩ càng thổn thức.
Nàng nói một loạt, quay lại thấy hắn cười, cảm thấy vô cùng sôi máu, hằm hằm sắc mặt, véo mạnh vào hông, cay nghiến nói:
“ còn cười được ư. dạo này gan lớn a.”
Dù lực đạo của nàng không lớn, nhưng hắn vẫn vô cùng phối hợp, la lớn: “ a... a... đau... mời nữ hoàng tha tội.”
Nhìn hắn vậy, nàng bỗng nở nụ cười rạng rỡ:
“ biết sợ rồi ư. mặc cho chàng ở ngoài hô mưa gọi gió. về nhà thì vẫn phải nghe lời thiếp.”
“ vâng. vâng. các cụ nói: đội vợ lên đầu trường sinh bất lão. ta muốn sống lâu nên sẽ tuân thủ mà.”
“ lẻo mép.” vừa nói vừa khẽ hừ điệu vui sướng.
.......
Đúng lúc này, cu tí cũng oe oe khóc lớn, thức giấc, nàng vội vã tiến đến âu yếm còn, lườm hắn:
“ tại chàng nói to làm con thức đó.”
Dù biết nàng lấy cớ, hắn vẫn gật gật đầu xin lỗi. đúng là: điều một, vợ luôn đúng. điều hai, nếu vợ sai xem lại điều một.
.......
Nhân lúc nàng dỗ con, còn chút mệt mỏi, hắn cũng nằm yên ngủ thêm lúc.
Buổi trưa, khi tỉnh hắn, đã gần 12h, hắn đi thay đồ, cả người cảm giác khoan khoái. về phòng, thấy hai mẹ con nghỉ, hắn đóng lại, đi tới căn cứ.
......
Đến nơi, trừ a páo thì bọn lê huy, triệu lan cũng đã có mặt. quan sát phía dưới, năm mươi người ai ai cũng mang sắc mặt hồi hộp, hắn cười:
“ hẳn a páo đã nói. mục đích đào tạo ban đầu là cung cấp thêm số lượng cho hắc vệ quân. nhưng tình hình có diễn biến phức tạp. nên ta sẽ phân bố các ngươi đến ba nơi riêng biệt, tương ứng với các nhiệm vụ khác nhau. mỗi nơi đều có tính quan trọng như nhau. nên dù phân bố không như ý muốn thì cũng chớ lo lắng. ta đã dựa vào kết quả rèn luyện, thành tích phân bố mỗi người tới nơi phù hợp khả năng nhất. “
“ vâng.” tất cả đồng thanh đáp.
Hắn gật đầu, hài lòng, tiếp:
“ nhóm một sẽ bao gồm 20 ngươi: số 2, số 9..... các ngươi sẽ đi theo ta, thành lập nhóm cận vệ số một. mục đích phụ trách an toàn của ta và gia đình, cũng như liên lạc với các cơ sở, cập nhập tình hình báo cáo lên, truyền tải mệnh lệnh... ngoài các ngươi, còn có năm người khác từ thiên lâu các. ta sẽ giới thiệu sau.
Nhóm hai sẽ bao gầm 20 người: số 1, số 4...... sẽ được lê huy nói kỹ sau. nhưng chủ yếu sẽ hoạt động ở bên nhà thanh. kết hợp với người có sẵn bên đó, thực hiện nhiệm vụ đã giao, cũng như đào tạo người, tiếp quản bào ca hội... nhiệm vụ bên đó rất nặng cùng nguy hiểm. nên ta sẽ ưu tiên những người khôn khéo, giỏi về ngụy trang, ẩn nấp.
Nhóm ba gồm mười người còn lại. sẽ vẫn lử cô ba, để phối hợp cùng a páo đào tạo và sàng lọc những người tiếp theo. lần này ta muốn đào tạo nhanh theo thiên hướng ẩn nấp. phục vụ công tác nước ngoài. bởi ở anh cùng phổ chỉ có mỗi nguyễn lam. rất chật vật. nhóm này, sẽ đào tạo thêm ngoại ngữ,...”
Nói xong, hắn hơi ngừng, quan sát một lượt, nói:
“ ta sắp như vậy. có ai ý kiến không?”
Đợi một lúc, không thấy ai ý kiến, hắn gật đầu:
“ nếu không thi y như vậy mà thực hiện.”
“ vâng.” năm mươi người đồng thanh đáp.
......
Hắn quay sang lê huy cùng triệu lan nói:
“ theo hôm qua ta nói, phân bố cũng như sắp xếp. trong vòng ba ngày, ít nhất cũng thành hình.”
“ vâng.”
......
Sau đó, hắn mang theo nhóm đầu tiên đi tới một căn phòng. bên trong năm người khác đã có mặt, những người này một mực bảo vệ hai mẹ con nàng mấy tháng qua, hắn vô cùng yên tâm.
Hắn tiến tới đầu, ngồi xuống nghế chủ tọa. nhìn mấy người, nói:
“ tất cả ngồi xuống đi, sau này sẽ đi cùng dài dài, hãy thoải mái.”
Mấy người nhìn lẫn nhau, cho tới khi triệu thị dẫn đầu, tất cả mới lần lượt ngồi, thấy ổn thỏa, hắn nói:
“ bảo vệ ta có thể nói nhàn thì cũng vô cùng nhàn. nhưng có chuyện thì vô cùng khó khăn. ta nói trước để các ngươi chuẩn bị.”
“ vâng. vì vương gia, chúng thuộc hạ liều chết cũng được.”
Phía dưới nhao nhao nói, hắn gật đầu coi như khá hài lòng. xong quay ra nhìn năm người triệu thị tiếp:
“ năm người các ngươi vẫn chủ yếu phục vụ phu nhân. ta sẽ phân bổ năm người: số 9, số 11..... đảm nhiệm công tác bảo vệ. các ngươi hãy hướng dẫn bọn chúng chút. sau này, mười người bọn ngươi sẽ do triệu lan quản lý.”
“ vâng.” mười người đồng thanh đáp.
Nhìn mười năm người còn lại, hắn nói:
“ trong các ngươi ta sẽ chon năm người thiết thân bảo vệ, nghe lệnh trực tiếp từ ta. mười người còn lại sẽ phục vụ liên lạc, truyền đạt.... sẽ do lê huy phụ trách.”
Ngưng lúc, hắn tiếp:
“ báo cáo chỉ là một phần. mười năm người các ngươi hãy đối chiến. ta sẽ dựa vào quan sát trọn năm người.”
“ vâng.”
Hắn vừa dứt lời, mười năm người bắt đầu lao vào hỗn chiến. không lâu, thắng thua phân ra. năm người: số 2, số 18, số 28, số 45 và số 50. nhìn mười người còn lại, thất lạc hắn nói:
“ không cần buồn. thắng thua là chuyện thường tình. các ngươi phụ trách liên lạc... nên ta