Ngày hôm sau, dưới sự dẫn dắt của trần trí, hai người bắt đầu thăm quan toàn bộ căn cứ. so với lần đầu đến, tất cả đều được mở rộng, nhiều hạng mục cũng di chuyển từ làng đại qua.
......
Khu một, nơi đây có rất nhiều mẫu thuyền được bầy biện. nhưng chủ yếu là những mẫu có khả năng thực chiến, sức tấn công cao. bởi chiến dịch nam tiến, sau này là kế hoạch cam ranh, singapore, châu âu... thuyền là nhu cầu cấp bách... ngoài ra còn có một vài mẫu dân sự, phục vụ tiếp tế, vận tải. quan sát một lượt, nguyễn huệ không khỏi tấm tắc:
“ quả nhiên sức sáng tạo của dân ta thật tuyệt. nhiều mẫu, trẫm tưởng rất lâu nữa mới có, không ngờ đã hoàn thiện...”
Được khen, trần trí khiêm tốn, đáp:
“ tất cả đều nhờ ân đức của bệ hạ cùng vương gia...”
Nghe lời đáp, nguyễn huệ cười lớn. lúc sau nghi hoặc nói:
“ trẫm quan sát một lượt, sao không nhìn thấy mô hình tầu định quốc...”
“ thưa bệ hạ, nó được bầy ở khu bên trong. do đây là công nghệ tối tân nhất, tránh sơ xuất, thần đã cho lùi vào sâu. cử quân lính canh gác nghiêm ngặt...”
“ tốt...”
.....
Ba người đi qua thông đạo dài, cứ năm - mười bước gặp một tốp lính canh, trang bị đều là súng với kỹ thuật tốt nhất. nhìn vậy, nguyễn huệ cười đùa:
“ kỹ thuật này được bảo vệ nghiêm ngặt hơn cả hoàng cung.”
Trần trí cười trừ.
......
Rất nhanh, ba người đến nơi. khác với tưởng tượng là khung cảnh vô cùng đông đúc, huyên náo, đến nơi chỉ là hai người đang say mê làm một loạt thí nghiệm: ép tải, tầm bắn.... nguyễn huệ nghi hoặc:
“ nơi đây người đi đâu hết. tại sao ít như vậy. định quốc là phát minh lớn. cần tập trung nhân lực hoàn thiện....”
Chưa nói xong, do âm thanh khá lớn, khiến hai người đang thí nghiệm cau mày nhìn sang. hắn vội cười trừ, thủ thế xin lỗi, xong nhìn nguyễn huệ:
“ nơi đây là phòng nghiên cứu. huynh cần nhẹ giọng chút. mọi người dùng học thức mà đối đãi. dù huynh là vua nhưng kiến thức không bằng, họ đều xem thường. mong huynh hiểu, nhà khoa học thường là những kẻ lập dị.”
Nguyễn huệ nghe hiểu gật đầu.
Lúc này, trần trí mới nói::
“ thưa bệ hạ. định quốc với công nghệ chúng ta đang có. đã gần như hoàn thiện... còn vài lỗi nhỏ cần thí nghiệm rồi tìm cách giải quyết. hai người họ đều là chuyên gia đầu ngành về công nghệ ở đây, họ phụ trách là ổn rùi.
Mặt khác, kinh phí làm mới tầu khá lớn, cũng không thể bỏ quá nhiều công vào đây được. hai tầu bệ hạ xem hôm qua đã hao hết toàn bộ gia sản trong căn cứ...”
Nhìn nguyễn huệ còn chưa rõ, hắn tiếp:
“ công nghệ động cơ hơi nước phát triển cho tầu đã là tiên tiến nhất, dẫn đầu thế giới. tuy còn nhiều hạn chế nhưng muốn giải quyết. chúng ta cần khai phá thêm nhiều bài toán kỹ thuật khác nữa. chúng không thể một sớm, một chiều giải quyết đuợc, cần thời gian.
Nên đệ định coi chúng sẽ là con át chủ bài. tạm thời giữ kín. đợi khi quyết định xuôi nam sẽ điều chúng vào thị nải....
Trong lúc chờ đợi, phát triển mẫu thuyền khác. lấy ngắn nuôi dài. đảm bảo tựu cung tự cấp được...”
Nghe xong, nguyễn huệ khẽ cân nhắc nói:
“ ừm. nhưng ta vẫn muốn thêm một vài chiếc nữa. ít nhất ba miền mỗi nơi có ba chiếc. cơ động trên nhiều chiến trường.
Vấn đề tài chính, ta sẽ tìm cách điều chuyển nơi khác sang. đồng thời rút một thành trong tập đoàn buôn bán ra...” xong quay sang nhìn hắn:
“ đệ thấy thế nào?”
“ huynh đã nói, vậy thì đệ nghe. đồng thời lợi nhuận trong kế hoạch nha phiến tới, đệ sẽ chuyển một phần sang... nhưng muốn như huynh nói, sớm nhất cũng phải đầu năm sau mới hoàn thiện. nó sẽ không kịp phục vụ trong chiến dịch nam tiến cuối năm...”
“ không sao. hai tầu quá đủ. những tầu khác ra muộn chút cũng được. kiểm tra thật kỹ. ta muốn dùng chúng đánh lên bờ biển phía nam trung quốc....”
Hắn gật đầu.
.......
Đoàn người đi tiếp, đến khu thứ hai... vừa đến... tiếng động cơ vang giòn khắp nơi vang lên.
Trong cùng, là những người thợ đang sử dụng mây cưa áp dụng động cơ, cắt, gọn tấm gỗ thành từng miếng, dài phẳng... phục vụ đóng tầu. thấy ba người đến, mọi người dừng lại, vuốt vuốt những giọt mồ hôi, khom người:
“ tham kiến bệ hạ, vương gia.”
Nguyễn huệ nhìn cỗ máy nặng nề, đỡ mọi người dậy, nói:
“ vất vả các ngươi rồi.” xong quay sang trần trí:
“ thêm một đội lựa. thực hiện thay phiên. cỗ máy khá lớn. đây là những mảnh nghép tạo lên con thuyền. ta muốn phải hoàn hảo, không sai xót...”
“ vâng. thần. sẽ nghi nhớ.”
......
Sau đó, ba người đi sâu vào trong.
Bên trong, chuẩn bị vào, một màn khói sương đã tỏa ra, trần trí vội nói:
“ thưa bệ hạ, hai khu bên trong là thực phẩm. nên yêu cầu vệ sinh cao. màn sương giúp khử khuẩn. không để chúng mang mầm bệnh vào...”
Đi qua, nhìn mọi người đang dập khuôn, ép. hắn cầm lấy một cục vuông vuông, được bọc kín, nghi hoặc:
“ đây là gì...”
Hắn cười:
“ lương khô. nhìn như vậy, nhưng hàm lượng dinh dưỡng cao, vô cùng thích hợp cho hành quân...” rồi xé ra, bẻ một nửa đưa đến:
“ huynh dùng thử.”
Nguyễn huệ bỏ vào miệng, cảm nhận:
“ có vị thanh thanh của lúa gạo, bò, lớn...” khẽ gật đầu:
“ được. có chúng, sau này hành quân đỡ vất vả hơn nhiều.”
Hắn gật đầu:
“ vâng. nhưng sản lượng còn ít. đệ muốn thử nghiệm trong chuyến đánh ai lao sắp tới.”
“ được.” nguyễn huệ đáp, xong dùng sức bật, mở ra một hộp thủy tinh, bên trong đựng rau. khẽ cảm nhận, nói:
“ chất lượng khá tốt. nhưng để lâu, dù bảo quản nhưng vẫn có chút úa...”
Trần trí gật đầu:
“ vâng, chúng cũng đã được 3 tháng. thần đang cho người cải thiện công nghệ. hi vọng mau chóng khắc phục...”
“ ừm. nhưng hành quân, rau xanh không quá quan trọng. đựng trong lọ thủy tinh không lên...”
Hắn bên nghe vậy, cười:
“ đệ nghĩ ra muốn phục vụ cho những con tầu. có những chuyến dài ngày, phải lênh đênh trên biển. có chút rau, lót ra rất tốt..”
“ ừm..”
....
Khu thứ ba là nơi học tập, ngoài thao luyện trên sa trường, mỗi người lính đều phải học để nắm bắt những khái niệm cơ bản, để trong mọi hoàn cảnh đều có thể sống sót.
Nhìn tiếng giảng bài ngân vang, không muốn làm kinh động, hắn cười:
“ sắp tới ra chơi. ba ta nhân đó, lên