"cảm ơn trần lê dân triết đã ủng hộ quá số momo 0369442379. cảm ơn rất nhiều, là nguồn động lực rất lớn với mình. cảm ơn
Đồng thời cảm ơn các bạn đã ủng hộ hoa: random15196, phong triệu lê, cáo sa mạc, dcjdj25862, nguyenanalt, ngọc cẩm nhàn, tùng thanh, thành nguyễn, quan nguyenvan, gukrb61256, mrcklonely, sobdp61504, bhojn71288, minh mười..."
Sau khi chia tay, tony đặng cùng tráng a tủa tiến lên vô cùng chậm chạp. bởi quãng đường từ sông padma tới manipur là một mảnh đất dài, chập chùng, dã thú thường xuyên ẩn nấp, mặt khác, thời tiết khắc nghiệt, quân ta cũng cần làm quen và thích nghi.
......
Nhưng đi không lâu, quân ta gặp hai đám người đang đánh nhau, chặn phía trước. tráng a tủa không muốn rước phiền toái, nhưng nhìn quanh không có đường đi tất, nói:
“ lùi lại, tìm chỗ ngồi nghỉ lúc.”
“ vâng.”
......
Bên kia đang đánh nhau, joeap nhìn đối diện, apsim vẫn còn hung mãnh, biết đấu không lại, bắt đầu tìm cách nói chuyện, trì hoãn. nhưng nhiều lần trung kế, apsim chém mạnh, nói:
“ joeap, ngươi câm miệng. công kích của ngươi không ăn thua đâu. mau giao ra vật đó. nêu không ta sẽ giết cả tộc ngươi.”
Hai tay run mạnh vì phản chấn, nhưng joeap vẫn tỏ ra ổn, cười lớn:
“ haha. mơ đi. giết được ta đã.”
Rồi khẽ lách qua đám người trốn chạy, aspsim điên cuồng đuổi theo. khi trốn chạy, joeap cũng nghe được có một đám người lạ mặt, đứng đằng xa, khẽ ngoái lại, thấy trang bị khá giống lũ eis, một ý nghĩ lóe lên, hô lớn:
“ ta chịu thua.”
Aspsim nghe vậy, quát:
“ mau đưa ra đây.”
Joeap lấy trong người một hộp nhỏ, nói:
“ ta sẽ trả lại ngươi. nhưng ngươi phải phối hợp với ta đám người đằng kia.”
Aspsim khinh miệt:
“ tại sao ta phải giúp ngươi. đưa đây ta còn trở về.”
Joeap lắc đầu:
“ đúng là mãng phu. ngươi thử nhìn xem, không thấy bọn chúng rất giống ai ư. chúng chính là đồng bọn của lũ giết hại tộc ta. gây lên cái chết của cha ta cùng cha ngươi cùng người khác nữa....”
Aspsim quay lại, nghe lời joeap, nhở về hôm đó, hắn bất lực nhìn cha bị chém chết. ánh mắt căm phẫn, trầm giọng:
“ được. ta với ngươi cùng lên.”
......
Bên kia, đang ngồi im, tráng a tủa nhận thấy dị động, đám người kia đang tiến lại, nói:
“ chuẩn bị vũ khí.”
“ vâng.”
......
Tới gần, aspsim dậm nhẩy, định một đao chém về phía quân ta, đã có chuẩn bị, tráng a tủa phi đến, đón đỡ, quát lớn:
“ giết...”
Quân ta vốn rèn luyện tốt, nhanh chóng giết kinh sợ, khiến bọn joeap kinh sợ, chạy đi tan tác. nhìn thấy có người định đuổi theo, tráng a tủa nghiêm giọng:
“ dừng lại. chúng ta đi tiếp. thời gian không còn nhiều.”
“ vâng.”
.....
Rất nhanh quân ta tiếp tục, nhưng sau đó liên tiếp các nơi khác cũng bị tập kích khác xảy ra. tuy nhanh chóng trấn áp, người không bị giết, chỉ có số nhỏ bị sây sát, nhưng tony đặng thấy sắc mặt binh lính, ai cũng uể oải, nhìn tráng a tủa nói:
“ nếu tiếp tục cũng không nên. chặng đường còn dài. không giải quyết triệt để, quân ta sẽ phải chịu tác động kép, một mặt từ khí hậu khắc nghiệt, một mặt từ chiến đấu. tinh thần càng sa sút. sợ rằng dù tới, mọi việc cũng không thông.”
Tráng a tủa gật đầu:
“ vậy ngươi nghĩ làm sao. hay là tiên thủ hạ vi cường...”
Tony đặng suy tư, nói:
“ trước thử xem. không được tìm cách khác.”
“ ok.”
......
Tráng a tủa đi ra ngoài, nhìn thiên vũ - 1 trong 4 thượng úy" 4 trung đội trưởng: 1 trung đội: 50 quân" nói:
“ ngươi đem người, tiến về phía trước, lục soát xung quanh. gặp bất kỳ bộ lạc nào, giết cho ta.”
“ vâng.”
......
Thiên vũ nhanh chóng rời đi, cho người men theo đừng rừng, tìm nơi thích hợp, ẩn núp. rất nhanh chóng phát hiện một đám người. nhìn xung quanh, ám hiệu, quân ta dần bò sát tiếp cận. lúc này mới nhìn rõ thì ra là một đám thơ săn, đang vui vẻ vác một con lợn rừng.
Thiên vũ thấy bọn người kia đã vào tầm mai phục, quát:
“ giết...”
Rất nhanh, hai nhánh quân giết ra, đám thợ săn hoảng loạn, tránh né, vất đồ xuống, bỏ chạy. không tới 10p, nhìn xác người la liệt, thiên vũ thở dốc, nói:
“ tạm thời để lại. có kẻ vừa bỏ chạy. đuổi theo.”
“ vâng.”
......
Nhanh chóng đoàn người đuổi theo, gặp ngôi làng, thiên vũ quát:
“ ném.”
Rất nhanh