Phú quốc, trên tầu lê hoàn 980, nguyễn toản nhìn võ văn dũng nói:
“ có tin tức từ bọn lý văn bưu chưa?”
Võ văn dũng vội đáp:
“ đã có. đang hạ trại ở thành diên khánh, tôi đã cử trịnh nhất tẩu mang 1 vạn quân tiến sát cửa cần giờ. chỉ cần vịnh vân phong có bất kỳ hành động, ta có thể nhanh chóng tiếp ứng.”
Nguyễn toản gật đầu:
“ không sớm nữa. chúng ta cũng mau xuất phát,” dứt lời, nhìn triệu lan nói:
“ người cầm tầu lý thái tổ 1010 cùng 50 thuyền các loại, bộ binh 5000 tên, phụ trách phong tỏa vùng vịnh xiêm la, chiếm thành rạch giá. đồng thời, phối hợp triệu ý phong tỏa tuyến đường qua nam vang, thà giết nhầm còn hơn bỏ sót. ta sợ rằng, tên kia sẽ lại chạy.”
Triệu lan khom người:
“ vâng. xin công tử yên tâm. con kiến muốn lọt qua cũng khó.”
Nguyễn toản khẽ cười, nhìn võ văn dũng, nói:
“ ngươi cầm tầu định quốc 1, 50 thuyền, cùng 1 vạn quân. nhanh hạ thành cà mau, ba thác. theo cửa biển sông hậu tiến vào cầm chân chúng ở trà ôn, cần thơ, vĩnh long. “
Võ văn dũng gật đầu. nguyễn toản nhìn xa xa:
“ chuẩn bị đi. hẹn gặp nhau ở thành gia định.”
“ rõ:” tất cả đồng thanh.
........
Sang ngày thứ hai, từ phú quốc, nhánh quân thứ ba do nguyễn toản cầm đầu. bắt đầu tản ra theo ba hướng. phong tỏa vùng biển.
......
Thành diên khánh, lý văn bưu đã đến hơn 10 ngày. sau khi chuẩn bị song, nhìn mọi người nói:
“ vừa bệ hạ đã truyền lệnh. chúng ta sẽ hội quân trước cửa thành biên hòa ngày 10/8. vậy còn hơn 1 tuần nữa. khó khăn nhất là thành bình thuận, trọng binh quân nguyễn do nguyễn văn nhơn đang đóng. chính vì vậy, để cho kịp. ngày mai ta cùng lê trung sẽ mang 2 vạn quân đi trước dẹp bình hòa, ninh thuận. đặng tiến đông cầm 1 vạn quân từ vịnh xuân phong kéo lên, phối hợp vương gia, đánh tên nguyễn văn trương ở vịnh cam ranh.
Nguyễn quang huy, lê văn hưng đợi nhánh quân do trần quang diệu mang theo vũ khí vào, rồi xuất phát. cùng nhau hội quân ngoài thành bình thuận. chúng thấy quân ta, đánh liên tiếp ắt hẳn nới lỏng. khi đó ta đánh bất ngờ. có thể hạ thành.”
Mấy người gật đầu. nhanh chóng chuẩn bị.
.......
Ngoài thành nam vang, từ sớm, nguyễn văn thành đã điều quân công chiếm. dù nguyễn nhạc vẫn bình tĩnh cho quân chống trả, nhưng trong lòng, không tránh được vẻ lo lắng. đợi khi quân nguyễn lui sau đợt công thứ nhất, nguyễn nhạc cho trương văn đa thu xếp, nhanh chóng gọi trần văn kỷ, nguyễn thung lại, nói:
“ hôm qua có thể doạ nguyễn đình đắc một phần do uy. nhưng tên nguyễn văn thành khó mà có thể lừa được. với theo thám báo, võ di nguy vừa mang theo 1 vạn quân đến tiếp viện. 5000 đối 2 vạn dù có cố gắng ta cũng chỉ che giấu được 1 thời gian.”
Trần văn kỷ suy tư:
“ hay là ta viết thư bảo bệ hạ cử một nhánh quân lên cứu viện.”
Nguyễn nhạc lắc đầu:
“ kéo quân cũng toi công, mất việc. ta thà giữ thành cố thủ, sáng tạo cơ hội cho huệ thống nhất giang sơn. cơ hội ngàn năm có một, không thể bỏ lỡ.”
Rồi nhìn hai người:
“ các ngươi có dám cùng ta.”
Cả hai cúi lại:
“ nếu vương quyết định vậy, chúng tôi xin theo. giang sơn thống nhất, dù chết cũng vinh.”
Nguyễn nhạc cười lớn, ôm lấy hai người.
......
Bên kia, quan sát toàn bộ cuộc công thành, chỉ thấy quân tây sơn co cụm chống trả. ngay cả bóng hình nguyễn nhạc cùng nguyễn huệ đều không thấy. võ di nguy than:
“ may mắn, nguyễn văn thoại phát hiện. có lẽ bọn chúng tách ra hướng kia rồi. thành nam vang chắc chắn là mồi dụ.”
‘ cây có bóng, người có tiếng’ dù cả nguyễn nhạc, nguyễn huệ không có mặt, nhưng trái với sự lạc quan của võ di nguy, cả ba người còn lại từng đối đầu, đều vô cùng cẩn trọng. nguyễn văn thành nói:
“ kẻ này quỷ kế khó lường. sợ rằng đây chỉ là cái bẫy.”
Nguyễn đình đắc gật đầu, tiếp:
“ đúng vậy, chúng ta thử công thành một hai ngày nữa. nếu cả hai không xuất hiện, có thể tất tay. dù sao nơi đây không thể mất. chậm mà chắc.”
Nguyễn văn thoại cũng đồng ý.
Thấy ba người vậy, võ di nguy cũng đành gật đầu:
“ vậy chiều nay để ta tiến hành công thành. đồng thời cho một toán người đứng ngoài chửi bới, ta không tin tên nguyễn huệ nếu trong thành có thể nhẫn nhịn lâu được.”
Nguyễn văn thành vỗ tay:
“ diệu kế!”
.......
Mấy lần tiếp theo, quân nguyễn càng công càng mạnh. những lời chửi bới cũng khiến quân sĩ mất tập trung. tuy vẫn đẩy lùi, nhưng con số thương vong đã gần 2/3. thấy tình hình không ổn, nguyễn nhạc trầm giọng:
“ có lẽ nên dùng thứ đó. ít nhất cũng chấn nhiếp được vài ngày, tranh thủ cơ hội cho nơi khác.”
Nguyễn thung gật đầu, nhanh chóng chuẩn bị. lúc sau, hàng loạt tấn thuốc nổ được chất đống trên tường thành;
......
Một khu rừng xa xa, những người