Màn đêm rốt cuộc cũng đã buông xuống. Những đôi bạn học hóa trang thành đủ loại nhân vật khác nhau, mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng của mình. Ryoko ở trong nhà vệ sinh hóa trang thành ‘Đôi cánh thiên sứ màu tím’, nhưng cũng không biến thành khuôn mặt như tiên nữ hạ phàm kia, mà là dùng khe mặt màu trắng bằng vải voan. Như vậy là được rồi, để tránh cho người khác hoài nghi. Không biết Hakuba hóa trang thành nhân vật nào. Lại vân ve tóc, Ryoko mở cửa, đi đến nơi Hakuba đang ở.
Cùng lúc đó, ở phòng nghỉ của Hakuba.
“Thiên sứ lương thiện sẽ xả thân cứu giúp, bầu trời bị đốt cháy khiến cho phần ký ức bị lãng quên….” Giờ phút này sẽ là ai gọi điện thoại chứ? Hakuba nhấn nút nghe cắt đứt tiếng vang của của chuông điện thoại di động.
“Xin chào? Hóa ra là cậu. Có chuyện gì?” | “Nhưng mà…” | “Được, tớ sẽ lập tức tới ngay.” Hakuba cắt đứt điện thoại di động, xoay người nhìn về hướng cửa, do dự một lát nhưng vẫn là lựa chọn rời đi. Ở nơi này tất nhiên có chuyện quan trọng cần phải làm, nhưng có một chuyện còn quan trọng hơn.
“Saguru –”
“Két –” Ryoko vừa gọi vừa mở cửa phòng nghỉ Hakuba ra, chẳng qua có chút kỳ lạ, Ryoko không hề nhìn thấy thân ảnh của Hakuba, không phải cậu ấy đã nói là sẽ ở chỗ này chờ cô sao? Chẳng lẽ đã đi đến sân trượt tuyết trước rồi? Ryoko gãi đầu, có chút không hiểu. Có điều, lúc này chính cô không có mang theo điện thoại di động, không thể gọi điện thoại tìm cậu ta được, chỉ có thể đi nơi khác để tìm xem. Nghĩ vậy, Ryoko xoay người chuẩn bị rời đi, lúc này, cô không chú ý đụng đến cái bàn, trên bàn có một tờ giấy ghi chú. Là thư để lại sao? Ryoko đi qua cầm nó lên. Chỉ thấy trên tờ giấy đó được viết như thế này:
“Thực xin lỗi, Ryoko. Tớ có việc gấp cần phải đi trước.
Sugaru Hakuba”
Cái gì vậy chứ? Thật sự là thư để lại. Thật là, rõ ràng đã nói là sẽ cùng nhau tham gia cuộc thi, hiện tại đã tham gia cuộc thi rồi mà giờ phải lùi bước, chỉ có một mình cô thì biết nên làm thế nào? Aizzz… không có biện pháp, chỉ có thể bỏ cuộc thôi! Ryoko bất đắc dĩ nhìn bản thân đã tự mình chuẩn bị trang phục như vậy, thì ma pháp thật thật kỳ, chỉ cần vẫy tay vài cái thì liền có thể biến đổi, một chút cũng không hề phiền toái. Nhưng tốt xấu gì thì cô cũng dùng ma lực của mình. Đây là đang tự chế giễu mình đấy, coi như cô đã làm công vô dụng rồi. Ryoko thất vọng thở dài, hướng về phía sân trượt tuyết đi đến. Ngay tại trên đường đi, trong lúc vô tình cô bị hai âm thanh hấp dẫn, hình như là âm thanh của cô giáo. Đi qua đó mới phát hiện ra, thì ra đó là Aoko và cô giáo. Lại nghe một lát, Ryoko cũng hiểu được. Hóa ra, Aoko rõ ràng là cùng một tổ với Kaito nhưng không biết vì sao cũng thành chỉ có một người, cho nên Aoko mới xin phép với cô giáo, nghĩ không muốn tham gia cuộc thi trượt tuyết hóa trang.
Có Aoko làm người mở màn cho việc này, Ryoko cũng biết nên làm gì bây giờ. “Cô giáo! Em cũng không tham gia. Em cũng không tìm được bạn đồng hành với mình.”
Cô giáo đang khuyên Aoko đột nhiên bị âm thanh của Ryoko đánh gãy, quay đầu lại, lại ở trong nháy mắt bị vẻ bề ngoài của Ryoko kinh hãi. Phải nên biết rằng, ‘Đôi cánh thiên sứ màu tím’ tuy rằng không có lên sân khấu nhiều lắm, nhưng lực ảnh hưởng cũng có thể đem ra so sánh với siêu đạo chích Kid. Hơn nữa ‘Đôi cánh thiên sứ’ lại là người làm chuyện tốt, lại cùng với siêu đạo chích Kid đấu đá lẫn nhau như vậy. Hiện tại ngay cả bọn Ayumi, Genta, Mitsuhiko cũng đều biết có một chị gái thiên sứ. Cho nên, thời điểm khi Ryoko xuất hiện trước mặt cô giáo cùng Aoko với bộ dáng ‘Thiên sứ’ thì hai người bọn họ đều tự nhiên sợ hãi than lên.
“Đôi cánh…… Thiên sứ màu tím?” Aoko hô xuất ra khỏi miệng.
“Hả? À, cậu nói cái này sao?” Ryoko nhìn Aoko hiện ra bộ mặt ‘bất khả tư nghị’ (không thể tưởng tượng nổi), có thế này mới ý thức được chính mình đang là ở trong bộ dáng của ‘Đôi cánh thiên sứ màu tím’, Ryoko nhanh chóng tháo khăn che mặt xuống để phòng ngừa vạn nhất. “Em là Ryoko đây, đây chỉ hóa trang vì cuộc thi trượt tuyết thôi. Có điều, em cùng với Aoko giống nhau, không tìm được người đồng hành, cho nên, cô giáo, em cũng có thể giống như Aoko xin phép không tham gia cuộc thi trượt tuyết này chứ?”
“Không được!”; “Không được!” Cô giáo cùng Aoko đồng thanh nói ra lời cự tuyệt mang tính tuyệt đối, nhưng đồng thời cũng làm cho Ryoko phát hoảng. Vì sao chứ? Ryoko cảm thấy kỳ quái.
Lúc này, Aoko đi một vòng quanh Ryoko, lôi kéo tay áo dài màu xanh nhạt của Ryoko, lại đùa nghịch làn váy màu xanh nhạt của Ryoko một chút, đánh giá một hồi lâu rồi đưa ra lời cảm thán nói: “Ryoko hóa trang thành như vậy nhất định đã tốn rất nhiều thời gian đi? Chính là bởi vì không có người đồng hành cùng nhau tham gia thi đấu thật sự rất đang tiếc!”
“Đúng vậy, nếu Ryoko-chan tham gia cuộc thi, chỉ bằng bộ trang phục này thì sẽ làm chấn động toàn trường!” Sau khi cô giáo xoa xoa hai mắt mình xong cũng vọt lên nói.
“Nhưng mà –” Ryoko còn nghĩ muốn từ chối, Aoko thì lại ngay tại đây chủ động yêu cầu cùng Ryoko