"Xin chào, anh là Khúc Hạ đúng không ạ? Xin mời anh vào thang máy đến tầng 19, sẽ có người đón anh vào phòng họp ạ." Tiếp tân chu đáo bấm nút thang máy cho Khúc Hạ.
Cậu nói cảm ơn rồi chờ thang máy đưa mình lên tầng 19.
Cửa thang máy vừa mở, cậu nhìn thấy Chu Luân đứng chờ sẵn.
"Anh..."
Chu Luân nhìn cậu, ánh mắt không tự chủ nhìn xuống môi cậu.
Rất nhanh hắn nhận ra mình đang nhìn cái gì nên mới dời mắt nhìn sang chỗ khác: "Đi thôi, em còn đứng trong thang máy làm gì?"
Chu Luân dẫn cậu đi tham quan hết các phòng làm việc.
Cả hai đời cậu không rằng mình có ngày hiên ngang đi tới đi lui tham quan công ty giải trí nổi tiếng này.
Chu Luân dẫn cậu đến gặp giám đốc sản xuất âm nhạc, thầy dạy vũ đạo, phòng thu âm, cuối cùng mới sẫn cậu đến phòng họp lớn.
Thư ký nhanh nhẹn mang cafe lên cho hai người.
"Em thấy thế nào? Nếu muốn thay đổi nội thất trong phòng làm việc thì đề xuất với trợ lý."
Khúc Hạ phồng môi: "Em muốn anh giải thích bài viết trên mạng là như thế nào?"
Tầm mắt Chu Luân lại nhìn tới môi người kia.
Trước khi ra ngoài Khúc Hạ có dùng son dưỡng, kết hợp với màu anh đào làm đôi môi Khúc Hạ như khối thạch sakura mát lạnh mà cứ hè tới hắn lại cướp của nhóc Minh Anh ăn lén.
Trong đầu hắn hiện lên hình ảnh ngày hôm đó Khúc Hạ chủ động hôn mình, nụ hôn ngây ngô, ngốc nghếch, chỉ biết chạm nhẹ vào môi hắn rồi nhanh chóng rời đi mà làm hắn cứ nhớ hoài không quên.
"Nè! Em đang nói anh đó." Khúc Hạ nhắc lại.
Chu Luân bừng tỉnh: "Là do em đồng ý nên tôi mới đăng."
"Em đồng ý hồi nào?"
"Là hôm sinh nhật của tôi."
Fanpage Paradis Entertainment đăng một bài thông báo chào đón thành viên mới gia nhập đại gia đình Paradis.
Mà người được thông báo nhắc tới là Khúc Hạ.
Dân cư mạng một phen dậy sóng, có người sung sướng vì thần tượng đã có bến đỗ chất lượng cao.
Có người bực tức mắng chửi Khúc Hạ mặt dày, có người suy đoán cậu leo lên giường giám đốc hay phó giám đốc bài đó trong công ty để được làm gà.
Có người hóng sản phẩm tiếp theo của Khúc Hạ sau khi đầu quân vào Paradis sẽ ra sao, hi vọng không phèn ói như lúc ở công ty cũ.
Có người mong cậu giữ nguyên phong cách mới.
Đỉnh điểm là có người mắng Chu Luân có mắt như mù, thế mà đem Khúc Hạ về làm gà, công ty sẽ bị phá sản nhanh thôi.
Chu Luân nhớ lại chuyện này, sau khi tin tức Khúc Hạ sẽ đầu quân cho Paradis, nhân sự công ty lập tức gọi điện cho Khúc Hạ, muốn cậu ghé qua Paradis một chuyến.
Tuy cậu là người hiền lành ít khi nổi nóng, chuyện này cậu không tức giận gì, chỉ là lo mình không có đủ năng lực để làm gà kiếm tiền về cho Paradis.
Khúc Hạ đem chuyện này nói với Chu Luân: "Anh thừa biết danh tiếng của em không tốt, em mới tạo ra được chút thành tựu thôi.
Anh không sợ đầu tư cho em sẽ lỗ à?"
Chu Luân nhếch môi cười: "Nếu tôi không có gan đầu tư thì tôi đã không có vị trí như ngày hôm nay, với lại..." Chu Luân đưa hợp đồng thỏa thuận cho Khúc Hạ xem: "Em đã ký tên đồng ý đầu quân cho công ty rồi, thời hạn là ba năm, nếu em muốn hủy hợp đồng phải bồi thường số tiền lớn."
Khúc Hạ cầm hợp đồng xem mà run rẩy, nghe đến chuyện bồi thường hợp đồng, cậu ngẩng đầu nhìn Chu Luân: "Em...!ký cái này lúc nào vậy? Sao em không nhớ?"
"Hôm sinh nhật tôi, em uống say nằng nặc đòi tôi làm giấy cam kết cho em.
Tôi cũng không biết phải cam kết cái gì nên quyết định đem em về làm gà công ty."
Khúc Hạ thở dài: "Đây là chuyện lớn đó...!sao anh có thể đồng ý dễ dàng như vậy...!anh thà chọn người khác thì may ra còn thu lại được chút đỉnh, còn em..."
Đúng lúc này có người gõ cửa.
Một người đàn ông vóc dáng cao ráo, đeo kính cận gọng đen bước vào.
Chu Luân nói: "Anh ta là Quân Bảo, là trợ lý của em.
Sau này em có việc gì cứ nói với anh ta."
"Chào em.
Mong sắp tới hai chúng ta hợp tác vui vẻ."
Khúc Hạ lưỡng lự một lát mới bắt tay Quân Bảo.
Chu Luân thấy vậy mới nói: "Anh dẫn cậu ấy đến nhận phòng làm việc của mình nhé.
Hạ hôm nay cứ tham quan để tìm cảm hứng cũng được."
"Nhưng mà em...." Khúc Hạ chần chừ.
Chu Luân nhướn mày ra hiệu cho Quân Bảo.
Đối phương cười hiểu ý nên lui ra ngay lập tức.
Chu Luân hỏi: "Em đang sợ sao?"
Khúc Hạ ngập ngừng một lát mới gật đầu.
Chu Luân ngạc nhiên: "Vì cái gì mà em sợ đầu quân về các công ty vậy? Nếu có công ty hỗ trợ, danh tiếng và sự nghiệp em sẽ phát triển, đó không phải là điều tốt sao?"
Là vì cậu sợ sẽ gặp scandal, sẽ phải đền hợp đồng, sẽ không có tiền, sẽ phải bán thận và cuối cùng là tự sát.
"Em để ý lời nói trên mạng nhiều đến vậy sao?" Chu Luân không đợi Khúc Hạ trả lời mà nói tiếp: "Ở đời không ai làm vừa lòng hết mọi người.
Nhất là showbiz, làm kiểu gì cũng sẽ có thị phi.
Đó là điều không tránh khỏi.
Nếu suốt ngày cứ để ý mấy thị phi đó, vậy lấy đâu ra tác phẩm chất lượng phục vụ khán giả, lấy gì mà để có danh tiếng."
Khúc Hạ im lặng.
Chu Luân đổi tư thế ngồi, một tay chống má, ánh mắt cứ dán vào môi cậu: "Thị phi