Chu Luân với Quân Bảo đẩy cửa phòng đạo diễn đi vào.
Khúc Hạ đã ngồi chờ sẵn, nhìn thấy hắn cậu đã đem mọi chuyện kể lại.
Chu Luân cười nhẹ: "Em định lên thay thế tiết mục?"
"Vâng."
Thực ra Khúc Hạ không phải là người thánh mẫu nghe ai khó khăn liền ra tay giúp đỡ.
Khúc Hạ đã suy nghĩ tới lui một chặp, cậu không còn là nghệ sĩ tự do, hiện giờ đang dưới trướng Chu Luân nên phải nắm giữ cơ hội để giúp công ty có thêm doanh thu, danh tiếng cậu được nâng lên mới xứng với số tiền công ty và nhân viên suy nghĩ lên kế hoạch PR cho cậu.
Dĩ nhiên cậu không đem chuyện này nói ra, cậu sợ họ, kể cả Chu Luân sẽ đánh giá cậu là kẻ có dã tâm.
Chu Luân cũng khá bất ngờ khi nghe ca sĩ Kathy - người phụ trách mở màn họp báo bị tai nạn trên đường.
Chu Luân nghĩ ngợi một lát mới nói: "Em chưa tập dợt và tổng duyệt, nếu trong lúc hát có xảy ra vấn đề gì, báo chí sẽ thừa cơ cắt câu lấy nghĩa."
"Nếu có chuyện đó chúng tôi sẽ chịu trách nhiệm." Đạo diễn với nhà sản xuất là vợ chồng.
Họ nhìn nhau, như thể vô cùng tin tưởng vào Khúc Hạ.
Thực chất họ cũng thích Khúc Hạ, trong quá trình quay phim Khúc Hạ vừa ngoan vừa chăm chỉ.
Gặp ai cũng chào hỏi, còn phụ giúp đội hậu cần vài việc, mà bây giờ Khúc Hạ như cành cây cứu họ giữa biển khơi.
Họ nóng lòng muốn thuyết phục thêm, thậm chí còn suy nghĩ đến việc tăng thêm catxe.
"Em không có vấn đề gì.
Em là ca sĩ mà, những chuyện bất ngờ không đối phó được thì đâu có xứng với hai từ "ca sĩ" đâu." Khúc Hạ nhoẻn miệng cười.
Mà cậu là người chuyên gia "trị" những show bị thay người gấp như thế này khi dùng giọng Họa Mi mà, chuyện này cũng là chuyện nhỏ thôi.
Chỉ có những trường hợp đang hát bị anti fan lao lên tấn công thì có thể cậu không kịp trở tay mà thôi.
Thấy Khúc Hạ không có vấn đề gì, Chu Luân gật đầu: "Được, vậy theo ý em."
Nhà sản xuất với đạo diễn mừng rỡ, hai mắt đỏ hoe như sắp khóc đến nơi.
Họ cảm ơn hai người rối rít.
Nhóm thư ký trường quay và hậu cần, chủ nhiệm vừa mừng vừa rơi lệ, suýt chút nữa họ làm bể mất buổi họp báo rồi.
Vì vấn đề đổi nhạc nên thời gian có chút kéo dài.
Nhà sản xuất bận túi bụi, liên hệ với nhân viên tòa nhà lập tức chuẩn bị thêm tiệc đứng cho khách để kéo dài thêm thời gian.
Nhân viên tòa nhà lưỡng lự vì trong hợp đồng không có thêm yêu cầu này, nhà sản xuất lại vắt giò lên cổ chuẩn bị thêm bữa tiệc.
Khi Minh Châu nghe sự cố, cô gọi điện cho người quen nhờ sự trợ giúp để có được bữa tiệc đứng.
Còn Khúc Hạ đi theo nhân viên trang điểm để chỉnh trang, Chu Luân đi theo: "Làm hết sức mình là được, còn những chuyện khác có tôi lo."
"Đây cũng là cơ hội tốt, nó là bước đệm cho MV debut tối nay của em."
Khúc Hạ cười khẽ: "Hm...!em biết rồi."
"Nhóc con gian xảo, em đã tính toán từ lâu rồi đúng không?"
Người đang gấp không nghĩ nhiều, người ngoài cuộc nhìn vào đều biết đây là cơ hội để Khúc Hạ ghi điểm.
Nếu không ghi điểm được với khán giả thì ghi điểm với người trong nghề, sau này có phim, có dự án nhạc, sẽ có người chủ động tìm kiếm Khúc Hạ để thương lượng, nhưng nếu làm không khéo sẽ bị nói "yếu mà bày đặt ra gió".
Khúc Hạ hơi giương cằm lộ vẻ tự tin, Chu Luân mềm lòng, hắn cúi xuống nói khẽ vào tai cậu: "Nếu em làm tốt sẽ có thưởng."
"Thật không?"
"Tôi chưa bao giờ nuốt lời." Chu Luân gật đầu chắc nịch.
"Được, em cũng muốn hóng coi phần thưởng của anh là gì."
Chu Luân mỉm cười.
Nhân viên trang điểm bắt đầu tiến hành chỉnh trang cho cậu.
Khúc Hạ tranh thủ cơ hội để luyện giọng lại một tí.
Nhân viên trang điểm cảm ơn rối rít làm Khúc Hạ ngượng ngùng.
Khúc Hạ định gọi Quân Bảo mang đồ sạc pin cho cậu vì điện thoại chỉ còn vài phần trăm pin.
Nhân viên trang điểm thấy vậy nói: "Anh dùng của em đi, của em cùng loại với anh nè."
"Có phiền không?" Khúc Hạ không quen dùng của người lạ, cậu muốn từ chối nhưng đối phương nhận ra.
"Không sao ạ.
Phòng này là phòng VIP, người ngoài không được phép vào nên anh cứ an tâm, không bị mất điện thoại đâu."
Cũng phải, đây vốn là phòng dành cho ca sĩ Kathy, bây giờ cậu chiếm dụng mất rồi.
Khúc Hạ sạc điện thoại vừa cảm ơn nhân viên trang điểm.
Không bao lâu sau, thư ký trường quay hối hả chạy vào hối thúc cậu gặp đạo diễn để bàn thêm việc thay đổi một số thứ, sau đó lên sân khấu biểu diễn.
Khúc Hạ cũng vội vàng đứng dậy rời đi mà quên mất mang theo điện thoại.
Vân Anh ngồi đợi mãi mà chưa thấy buổi họp báo bắt đầu.
Cô đành đứng dậy vào nhà vệ sinh để dặm lại phấn trang điểm.
Cô từ trong nhà vệ sinh bước ra đã nhìn thấy Khúc Hạ từ trong phòng trang điểm đi ra.
Vân Anh nghi hoặc, vì sao Khúc Hạ lại từ trong đó bước ra vậy.
Vân Anh mon men lại gần phòng trang điểm.
Cửa phòng chỉ khép hờ, để lộ khoảng trống nhỏ.
Vân Anh nhìn thấy chiếc điện thoại đang sạc pin để trên ghế, cô nhận ra đấy là điện thoại của Khúc Hạ.
Vân Anh đảo mắt suy nghĩ, khóe môi cô khẽ vẽ thành vòng cung nhàn nhạt.
Vân Anh nhìn xung quanh, xác định không có ai, cô đẩy cửa bước vào.
Cầm điện thoại Khúc Hạ, Vân Anh thầm cười trong lòng.
Ban nãy cô ngồi cạnh Khúc Hạ, thấy cậu mở khóa màn hình như thế nào, cũng may Khúc Hạ không dùng khóa vân tay, nếu không cô có cầm điện thoại của cậu cũng không làm gì được.
Nhập mật mã, sau đó vào danh bạ điện thoại, Vân Anh đã tìm được số điện thoại của Chu Luân.
Vân Anh vội vã dùng điện thoại của mình chụp màn hình lại.
Vân Anh vừa định tắt máy thì có tin nhắn lạ xuất hiện.
Vân Anh đọc lén nội dung tin nhắn.
Cô bình tĩnh xóa nội dung tin nhắn, còn chặn số điện thoại đôai phương.
Vân Anh thì thầm.
"Chị Tố Tố nói đúng, cái nào không thuộc về mình thì mình cướp."
Vân Anh sợ có người vào thình lình nên trả điện thoại về chỗ cũ rồi nhanh chóng rời đi.
Đúng lúc Quân Bảo từ xa đi tới, anh ta ngạc nhiên khi thấy Vân Anh từ trong phòng trang điểm bước ra.
Quân Bảo nhíu mày, vội vàng vào phòng kiểm tra, thế nhưng xung quanh không có gì khả nghi.
Quân Bảo thấy điện thoại cậu nằm trên ghế nên vội cầm lấy rồi bỏ đi.
Buổi họp báo chính thức bắt đầu, phóng viên và nhà báo kinh ngạc khi thấy Khúc Hạ xuất hiện trên sân khấu, nhưng sau đó họ có được thông tin Kathy bị tai nạn giao thông trên đường.
Quả nhiên buổi họp báo hôm nay chủ đề nhiều đến nỗi viết hoài không hết, KPI tháng này vừa đủ, tiền lương lại tăng, cũng không biết nên mừng hay thông cảm vì người tổ chức họp báo gặp xui xẻo nữa.
Vân Anh nhíu mày khó chịu, hóa ra là thay thế tiết mục, miếng bánh béo bở lại bị Khúc Hạ giành mất nữa rồi.
Khúc Hạ diễn một lúc ba bài.
Bài thứ nhất nhẹ nhàng du dương nằm trong album cậu ra mắt khá lâu rồi.
Bài thứ hai b – side nằm trong album Hồ Ly.
Bài thứ ba là một bài nhạc sôi động mà cậu cover lại từ nghệ sĩ khác, cụ thể hơn là Họa Mi.
Tự cover lại bài chính mình vẫn an toàn hơn, trong thời gian cấp bách kiểu này ai mà biết có người muốn hôi của tố cậu chưa xin bản quyền thì sao.
Chu Luân chống cằm nhìn Khúc Hạ biểu diễn ở khoảng cách gần như thế này, hắn có chút thỏa mãn, xem như được bù lại cái lần muốn đi xem mini concert như bị cậu từ chối đi.
Vì buổi họp báo có livestream nên trên mạng đã oanh tạc thành bãi chiến trường, có người mắng Khúc Hạ la liếm bất chấp, có kẻ thắc mắc vì sao Khúc Hạ cướp tiết mục của Kathy.
Fan Kathy có người biết được thông tin cô ấy bị tai nạn giao thông nên không thể tham gia, vậy là anti quay xe, mắng Khúc Hạ cháy nhà đi hôi của.
Có kẻ lại nói người ta bị tai nạn chứ có phải chết đâu mà lên biểu diễn thay.
Muôn kiểu hạch sách, trăm điều thóa mạ, cái gì cũng mắng được, thậm chí có kẻ mắng lan sang Chu Luân, nhưng sóng gió trên mạng cũng không ảnh hưởng đến buổi họp báo gì mấy.
Buổi họp báo diễn ra suôn sẻ, nghệ sĩ ở lại chúc mừng nhau, đạo diễn và nhà sản xuất muốn mời Khúc Hạ và Chu Luân cùng đi ăn để cảm ơn màn cứu cánh vừa rồi, cậu với Chu Luân từ chối, họ phải về công ty vì có chuyện khác.
Thực ra không có chuyện gì.
Hôm nay là tết Tây, Khúc Hạ muốn về nhà nằm ườn chơi game.
Chu Luân thừa biết cậu muốn gì nên dung túng, vả lại tết Tây nhân viên cũng được nghỉ phép rồi, chưa kể còn có thêm hai ngày nghỉ cuối tuần, chí ít cũng phải để nhân viên mình được nghỉ ngơi chứ.
Chu Luân chở Khúc Hạ về nhà.
Thấy xe đã dừng bên đường, Khúc Hạ chống cằm nói: "Hôm nay em làm tốt vậy...!không biết phần thưởng của em là gì?"
Nếu được tăng lương thì đỡ quá.
Dạo này