Hỏa Vân Cấm Pháp tổng cộng có ba mươi sáu mảnh phù lục hợp thành một đạo, có thể tu thành pháp thuật độn mây, cũng có thể dùng để tế luyện pháp khí.
Bản thân Trần Thất cũng không tính là hiểu rõ Hỏa Vân Cấm Pháp, tuy tế luyện ra Ô Kim Vân Quang nhưng phần lớn là dựa vào tế luyện bản chất phi phàm của Tinh thần thạch trong đám mây vàng đen đó, không phải là thủ pháp tế luyện của hắn tài tình.
Lúc hắn truyền thụ cho Lô Hồng Anh cũng không để tâm lắm, chỉ làm cho ba mươi sáu miếng phù lục và mầm móng chân hỏa kia cùng chìm vào trong đan điền của thiếu nữ này.
Lô Hồng Anh học võ từ nhỏ, lúc mười ba tuổi đã luyện được luồng chân khí đầu tiên, bây giờ đã luyện thông khiếu huyệt ở bảy chỗ, ở trên giang hồ cũng có đẳng cấp một phó trại chủ của một sơn trại, nhất là một loại thương pháp được của ca ca nàng Lô Minh Trạch chân truyền, là từ tất cả những kiếm pháp mà Lô Minh Trạch học được biến đổi ra để dùng, uy lực hết sức mạnh mẽ.
Năm đó tất cả võ nghệ mà Trần Thất học được, trừ Thiết Cốt Công ra thì những thứ còn lại đều không đáng nhắc đến, bước đầu học đạo thua xa không bằng Lô Hồng Anh.
Chỉ là sau này hắn chuyển qua tu đạo thuật, suy luận, lĩnh ngộ được một chút đạo lý võ học, võ nghệ nhân gian đã không thể lọt vào pháp nhãn của tên tiểu tặc này.
Truyền thụ xong Hỏa Vân Cấm Pháp, Trần Thất liền để cô bé này đi tới tầng thứ hai của Kim Cương Tháp tu luyện.
Lô Hồng Anh dám vì sư huynh báo thù, cũng là một cô gái thẳng thắn, sau khi bái sư cũng rất tôn sư trọng đạo.
Nàng không biết rằng mầm móng chân hỏa và phù lục ấn quyết của Hỏa Vân Cấm Pháp mà Trần Thất từng tặng cũng không phải là con đường truyền đạo đúng đắn.
Phải biết rằng mấu chốt không nói của mầm móng chân hỏa, là đệ tử đạo môn bình thường tu luyện pháp thuật, Mầm mống phù lục này nhất định phải tự mình tu luyện, quán tưởng, tồn thần, ngưng khí, thổ nạp, có pháp môn trọn vẹn, cũng là đánh vào mấu chốt quan trọng của căn cơ.
Trần Thất dục tốc bất đạt như vậy đối với việc tu hành sau này vô cùng có hại, cô bé không biết gì về chuyện này cả, còn nói là sư phụ bảo vệ nên mới chịu hao tổn pháp lực thay mình đánh xuống căn cơ.
Có Trần Thất đánh mầm móng chân hỏa và mầm móng phù lục vào trong cơ thể, Lô Hồng Anh tu luyện cũng rất nhanh, nàng gần như không cần phải đi theo những trình tự quán tưởng, tồn thần, ngưng khí, thổ nạp này, hết sức dễ dàng liền có thể tu thành tầng thứ nhất của Hỏa Vân Cấm Pháp.
Trong lòng Lô Hồng Anh rất vui mừng, tay ngọc mở ra liền có một đám hỏa vân nho nhỏ ở trong lòng bàn tay lăn qua lăn lại, chỉ là đám mây lửa này cực kỳ nhạt, tản ra chứ không ngưng tụ lại, chỉ xoay quanh vài vòng liền tan thành một dòng nước ấm.
Lô Hồng Anh nghĩ thầm: “Lúc ca ca còn sống vẫn luôn rất muốn bái nhập môn phái tiên đạo, luyện thành một thân pháp thuật.
Chỉ là huynh ấy và bọn Vạn Kỳ luôn có số phận không tốt, gặp phải pháp sư đều không có tên nào có bản lĩnh thực sự, chính là có mấy loại pháp thuật cũng là giữ lấy cho riêng mình không chịu truyền thụ.
Pháp thuật của bọn hắn ta cũng thấy qua, cũng chẳng ra gì lại một mực từ chối, ca ca ta muốn học liền cần rất nhiều yêu cầu.
Sư phụ có bản lĩnh thật sự như vậy, lại không có nhiều quy củ như thế, sau khi bái làm sư liền truyền cho ta Hỏa Vân Cấm Pháp.
Sư phụ nói môn pháp thuật này tu luyện tới phần sau liền có thể cưỡi mây đạp gió, bay lên chín tầng mây, còn có thể dùng mây lửa nhốt kẻ địch lại, hoặc là thúc giục Thái Dương Chân Hỏa trong mây lửa luyện hóa kẻ địch thành tro bụi, còn rất nhiều ảo diệu.
Đó là thứ pháp thuật không nhập lưu của những bàng môn tán tu kia có thể so sánh hay sao?”
“Vừa rồi ở tầng thứ nhất của Kim Cương Tháp nghe sư phụ dạy bảo, bên trong tầng thứ nhất kia có biết bao nhiêu tiền bạc châu báu của nhân gian, còn có phù tiền chất thành đống, rất nhiều pháp khí.
Chẳng trách sư phụ nói tiền bạc châu báu nhân gian đối với hạng người tu đạo mà nói thì cúi đầu ngẩng đầu là có nên căn bản không đáng nhắc tới.
Lô gia nhà chúng ta ở phủ thành Phúc Dương cũng coi như là giàu có, làm ăn trải rộng khắp vùng đất mấy châu xung quanh, tiền tài tích góp được nhiều hơn sư phụ, nhưng đều là mấy đời tích góp lại, mà cho dù có nhiều tiền tài đi nữa lại có tác dụng gì…”
Nghĩ tới đây, Lô Hồng Anh không khỏi có chút rầu rĩ, muốn xua đi rầu rĩ nàng gắng gượng vực dậy tinh thần bắt đầu tu luyện Hỏa Vân Cấm Pháp.
Trần Thất đuổi Lô Hồng Anh đến tầng dưới Kim Cương Tháp tu luyện, bản thân hắn cũng vận chuyển bốn bộ đạo quyết, tu luyện xen kẽ.
Lúc này bốn bộ đạo quyết hắn tu luyện, chuyển từ Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp cái sau vượt cái trước uy lực đứng đầu.
Hỏa Nha Trận theo sát sau đó đã hoàn toàn luyện thành Hỏa Nha Biến.
Tiếp nữa chính là Thái Thượng Hóa Long quyết, mặc dù Thôn Nhật Thần Viên Biến cũng đột phá tầng luyện khí cảm ứng, cảnh giới cao hơn Thái Thượng Hóa Long quyết một tầng, nhưng bộ đạo quyết này Trần Thất chưa từng chuyên tâm tu luyện, cộng thêm ngay cả một loại pháp thuật cũng không biết, cho nên uy lực trái lại không bằng Thái Thượng Hóa Long quyết.
Trần Thất biết rằng bởi vì vấn đề của ngưng sát, Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp, Hỏa Nha trận và Thôn Nhật Thần Viên Biến của mình tiếp theo chỉ có thể tu luyện pháp thuật, đạo hạnh không hẳn sẽ tăng lên.
Đổi qua Thái Thượng Hóa Long quyết có thể có thay đổi khác, nói không chừng có thể đột phá tầng Ngưng sát, cho nên hắn chưa từng từ bỏ tu luyện Thái Thượng Hóa Long quyết.
Nhất là mấy loại pháp thuật tu ra được từ Thái Thượng Hóa Long quyết đều liên quan tới Phật môn, đến nỗi Trần Thất nghi ngờ bộ đạo quyết này nói không chừng cuối cùng không cần ngưng sát liền có thể tu luyện được.
Bởi vì phật gia không đi theo con đường luyện khí thuật, mà là khai quật cái tôi bản thân, mở ra cửu thức trong lòng, hoàn toàn không dựa vào sức lực bên ngoài.
Cho dù là Thái Thượng Hóa Long quyết hay là Hỏa Nha Trận hoặc là Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp đều đã đả thông khiếu huyệt khắp người, trong mỗi một chỗ khiếu huyệt đều có mấy luồng thậm chí là hơn mười luồng chân khí khác nhau qua lại.
Cũng chỉ có Thôn Nhật Thần Viên Biến bởi vì Trần Thất ít tu luyện mà chỉ có trong đan điền mới có một đám chân khí tinh thuần, bao gồm cả trang sách vàng ghi chép bộ đạo quyết kia.
Trần Thất tu luyện một lúc, tu vi của mấy bộ đạo quyết còn lại tăng thêm cực kỳ bé nhỏ, liền đặt hết tâm tư lên Thôn Nhật Thần Viên Biến.
Bộ đạo quyết này là bởi vì Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp đột phá, mà lại liên tiếp đột phá, căn cơ ở ải luyện nhập khiếu không vững chắc.
Cũng may sau khi Trần Thất đột phá tầng cảm ứng này, muốn tế luyện trang sách vàng đã là chuyện dễ như trở bàn tay, lúc trước hắn bận tu luyện những cái khác nên còn chưa hoàn toàn luyện hóa trang sách