Pháp môn mượn ngoại đan cực kỳ thuận tiện, chỉ cần hợp nhất chân khí của chính mình cùng viên Long Hổ Hỗn Thiên Đan là thành, Trần Thất đối mặt với Tứ đại yêu vương, tuy rằng có thể ỷ vào Hỏa Nha biến hóa để tẩu thoát nhưng cũng không dám lơ là, như trước chuẩn bị thêm một tay.
Viên Long Hổ Hỗn Thiên Đan này vốn là nội đan của một yêu vương, nhưng sau khi nguyên chủ của toàn động phủ kia dùng chân pháp Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú một lần nữa tế luyện, ẩn chứa bên trong tất cả đều đã là chân khí Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú.
Trần Thất hợp nhất viên Long Hổ Hỗn Thiên Đan cùng chân khí của mình, vốn dừng lại ở cảnh giới cảm ứng chân pháp Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú liền tiếp tục nâng cao, chốc lát đã vượt qua cấp độ ngưng sát, tiến vào cảnh giới cương khí.
Trần Thất chỉ cảm thấy chân khí toàn thân giống như thủy triều, cho dù có vô số chướng ngại, ngọn sóng cũng có thể dâng trào vượt qua.
Hắn quát một tiếng, không biết có bao nhiêu nguyên khí cự thú, hết cái này đến cái khác ngưng tụ lại thành hình, hợp lại với pháp thuật Hỏa Xà Vô Song của hắn, cứng rắn nâng Ô Kim Vân Quang của Vạn Pháp Yêu Vương thả ra lên cao hơn mười trượng.
Tu vi cao nhất trong Tứ đại yêu vương là Bạch Mi Thần thấy pháp lực của Trần Thất bỗng nhiên tăng vọt, đôi lông mày trắng khẽ nhíu lại, quát một tiếng:
- Vạn Pháp, ngươi quay lại đây!
Vạn Pháp Yêu Vương không dám trái hiệu lệnh của Bạch Mi Thần, chỉ có thể lặng lẽ cười, thu lại pháp lực Ô Kim Vân Quang.
Trần Thất nâng tay thu lại Kim Cương Tháp, phóng ra đủ loại dị thú trong ba trăm sáu mươi năm khiếu huyệt, tiểu tặc này quanh thân có ánh khói lượn lờ, chân đạp hư không, tay áo phiêu phiêu, chất chứa uy thế khôn cùng.
Chân pháp Long Hổ Tông Nhiếp Thống Ngự Vạn tuy rằng có thể gọi về nguyên khí trời đất , ngưng tụ vô số mãnh thú, nhưng chỉ có pháp thuật bình thường ở trong khiếu huyệt được nuôi dưỡng ân cần mới là sát chiêu thật lợi hại.
Tu vi chân pháp Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú của Trần Thất thời gian vẫn còn ngắn, ngoại trừ pháp thuật Hỏa Xà Vô Song, pháp thuật còn lại đều là mới nhập môn, còn chưa lợi hại bằng sau khi hắn kết hợp Long Hổ Hỗn Thiên Đan còn có thể gọi về mãnh thú ngưng tụ của nguyên khí trời đất.
Nhưng dựa vào những thủ đoạn đó hắn cũng đã có thể lăng không bay lên, khống chế lục khí, ngao du cửu thiên.
Tuy rằng đối mặt với đại địch mạnh chưa từng thấy, nhưng trong lòng Trần Thất bỗng nhiên sinh ra một nguồn lý tưởng hào hùng, mang ý tử một chút cũng không lùi bước, đưa mắt nhìn Bạch Mi Thần, trong ánh mắt đều là chiến ý dâng cao.
Bạch Mi Thần lão luyện thành thục, cũng giả dối như quỷ, hắn vốn đã tự nghĩ, trải qua vài ngày quan sát, đã hiểu rõ chi tiết thiếu niên Trần Thất này.
Nhưng lúc này Trần Thất bỗng nhiên hiển lộ pháp lực không thua kém gì bọn họ, Bạch Mi Thần lại một lần nữa suy tính nên ra tay như thế nào.
Bạch Mi Thần thầm nghĩ: "Chạy ra từ trong động phủ tiên nhân chỉ có Tứ đại yêu vương chúng ta cùng Đồ Tam Tô, còn lại mọi người hoặc là bị nhốt bên trong, hoặc là bị Diệp Pháp Thiện giế.t ch.ết.
Tiểu tử này thế mà cũng có thể trốn ra ngoài, quả nhiên là có chút bản lĩnh, không biết hắn có chiếm được Bích Ngọc Hà Hoa ngàn năm hay không, gốc linh thảo này chúng ta nhất định phải có được..." Tứ đại yêu vương cũng không biết sau đó hai đạo sĩ vô danh kia dưới sự trợ giúp của một luồng thần niệm của nguyên chủ động phủ cũng đã trốn thoát, bọn hắn thất Trần Thất xuất hiện ở trong phủ thành Phúc Dương liền vô cùng kinh ngạc.
Dựa vào ý tứ của Vạn Pháp Yêu Vương cùng Hoa Liễu Ma, hắn đã sớm tìm tới cửa, nhưng Bạch Mi Thần lại cẩn thận chờ mấy ngày, theo dõi động tĩnh của Trần Thất.
Hiện tại Trần Thất biểu hiện ra thực lực so với quan sát của bọn họ khác nhau, Tứ đại yêu vương liền bỏ đi tâm tư muốn bắt Trần Thất.
Bạch Mi Thần nhìn Trần Thất hồi lâu, cũng không thấy tiểu tặc này có gì sơ hở, lúc này mới chậm rãi mở miệng:
- Huynh đệ chúng ta là vì Bích Ngọc Hà Hoa ngàn năm, đã mất đi Bạch Hạc đồng tử cùng Tiên Viên Lão Tổ, đối với vật ấy...bốn người chúng ta là tình thế bắt buộc.
Trần Thất hắc hắc cười, nói:
- Vậy các người tìm ta làm gì? Đúng là ta ở trong động phủ tiên nhân lấy được chút đồ vật này nọ, nhưng không có Bích Ngọc Hà Hoa ngàn năm.
Đôi lông mày trắng của Bạch Mi Thần hơi giật giật, nói:
- Bất kể ngươi có hay không, ta nhất định phải có được, chuyện này không có lý lẽ gì nói được.
Trừ phi ngươi để ta tận tình lục soát, bằng không ta đây không tin lời ngươi.
Trong đôi mắt Trần Thất cũng bắt đầu nổi lên hàn quang lạnh lẽo, lạnh lùng quát:
- Ai dám đem tính mạng giao cho kẻ khác? Ngươi muốn lục soát ta, hiển nhiên là muốn chế trụ pháp lực toàn thân của ta, chuyện này làm sao có thể? Nếu như bốn vị yêu vương đây mạnh mẽ bá đạo như thế, vậy cứ ra tay đi, các ngươi giết ta rồi, tự nhiên có thể tùy ý hành động.
Bạch Mi Thần nhìn biểu cảm thay đổi của Trần Thất, nhìn thật lâu mới nhẹ nhàng thở dài, nói:
- Ta nhìn không ra ngươi có hay không nói dối, lại nghĩ muốn thương lượng với ngươi, mọi người chi bằng hợp tác, ngươi lấy ra Bích Ngọc Hà Hoa ngàn năm, ta luyện chế Đại Khô Vinh Đan, cuối cùng chia cho ngươi một phần được không?
Liền vào lúc này, một thanh âm bén nhọn bỗng nhiên xen vào kêu lên:
- Dùng Bích Ngọc Hà Hoa ngàn năm để luyện chế Đại Khô Vinh Đan, đúng là lãng phí đồ tốt.
Đại Khô Vinh Đan nhiều nhất cũng chỉ kéo dài tuổi thọ đến một hai trăm năm, dược lực so với nuốt sống Bích Ngọc Hà Hoa ngàn năm cũng không khác bao nhiêu.
Dùng Bích Ngọc Hà Hoa ngàn năm để luyện chế Tử Thọ Tiên Đan mới là con đường đúng đắn.
Trần Thất hơi hơi cúi đầu, đã thấy con cóc Tiểu Kim kia đang khống chế vật cưỡi mới, ở trong bùn đất của trạch viện chui ra.
Con cóc Tiểu Kim này lai lịch kì quái, Trần Thất cũng không thể khống chế hết, nay lại đi tới phá rối.
Bạch Mi Thần trái lại tính khí cũng tốt, hai hàng lông mày rũ xuống, hỏi:
- Tử Thọ Tiên Đan có điểm tốt gì?
Tiểu Kim khoe khoang, nói:
- Tử Thọ Tiên Đan tu ba vị chủ dược, Bích Ngọc Hà Hoa ngàn năm là một trong số đó, còn phải thêm Tử Ngọc Linh Chi, Tử Huyết Long Lân Thảo, cùng với hơn trăm dược liệu phụ gia mới có thể mở lò luyện chế.
Một viên Tử Thọ Tiên Đan có thể kéo dài tuổi thọ hơn ngàn năm, so với Đại Khô Vinh Đan gì đó tốt hơn không biết bao nhiêu lần.
Dế nhũi đui mù