Trần Thất vui vẻ nhận lời dẫn theo Lý Yên Yên đến tường thành của thành Tiểu Phái.
Triệu Hồng Bào hôm qua bị đánh bại một trận lại chịu chút thương vong.
Sau một đêm tĩnh dưỡng, tự nghĩ cũng có cách để đánh thắng.
Lúc này mới một lần nữa đến khiêu chiến.
Hắn thấy Trần Thất đi lên tường thành liền quát mắng:
- Thằng nhóc kia, hôm nay đến lúc ngươi chết rồi.
Mấy ngày trước cho ngươi dắc ý, nhưng hôm nay ta sẽ khiến ngươi hoàn toàn thua dưới tay ta.
Trần Thất cười ha ha, cũng không để ý tới hắn mà quay qua nói với Lý Yên Yên:
- Ba nghìn thiên lôi binh của hắn mặc dù có chút ảo diệu nhưng cũng không tính là uy hiếp gì.
Dù sao những binh lính này cũng không phải là hoàn hảo gì nên không thể biến chuyển như ý, không thể cứ thích là có thể biến hóa.
Chỉ cần nhảy vào bên trong làm loạn đội hình của chúng thì hắn ta sẽ không thể thao túng sấm sét để đánh ta.
Nhưng bụi đỏ trăm trượng kia cũng là một kiện pháp khí khó lường, còn có thể khiến hắn ta bay lượn.
Dù bay không cao lắm nhưng cũng làm cho người này trở nên khó chơi hơn rất nhiều.
Lý Yên Yên cười nói:
- Ba nghìn thiên lôi binh của hắn ta tuy rằng lợi hại nhưng thao diễn chưa đủ thuần thục, nếu không thì sấm sét đánh xuống tuyệt đối sẽ không để người khác lao vào trong trận được.
Chỉ tiếc là ta cùng sư tỷ không đủ thời gian, cũng không thể thao diễn Linh Thứu Vạn Sát đại trận.
Nhưng ta đã luyện được Linh Thứu kiếm và Thương Lang đao nên cũng có chút thủ đoạn, trận đầu tiên để ta đi gặp hắn.
Trần Thất cùng Lý Yên Yên sánh vai đi ra ngoài thành Tiểu Phái.
Triệu Hồng Bào bỗng thấy một cô gái xuất hiện thì trong lòng cảnh giác, thầm nghĩ: "Chẳng lẽ thật sự có vấn đề gì rồi.
Người này đúng là triều đình phái tới hay sao? Sao lại có thêm trợ thủ đi cùng?"
Triệu Hồng Bào thả mười hai quả cầu sấm của mình ra, Trần Thất đang định dùng Hỏa Vũ Tiễn ngăn hắn ta thì Lý Yên Yên lại đem Linh Thứu kiếm cùng Thương Lang đao đồng thời thả ra.
Hai kiện pháp khí này ở núi Linh Thứu cũng không được coi là thượng phẩm gì, giống như là một trong các loại pháp khí mỗi ngoại môn đệ tử đều tế luyện.
Chỉ là Lý Yên Yên được Kim Cương tháp trợ giúp, đem linh thú trong một đao một kiếm của Vân sư tỷ cũng tế luyện đến trong một đao một kiếm của mình, cho nên uy lực của nó mới tăng lên gấp đôi.
Sáu con linh thứu cùng mười chín con sói xám cùng nhau bay ra khỏi đao kiếm lập tức đấu với mười hai quả cầu sấm của Triệu Hồng Bào.
Trần Thất đứng bên ngoài lại có nhiều suy nghĩ không trong sáng.
Hắn xuất thân là sơn tặc, nào có suy nghĩ sẽ giao đấu đơn giản như thế? Chỉ là bình thường hắn lẻ loi một mình cũng không có trợ giúp, nên không thể không ra tay làm anh hùng.
Hiện giờ hắn có Lý Yên Yên giúp đỡ, trong lòng đã có tính toán mấy kế sách.
Hắn thấy mấy ngày nay Triệu Hồng Bào trước sau như một, lần nào cũng lấy trong tay ra một hồng ngọc hồ lô, bay ra một luồng khói bụi màu hồng, đám khói bụi này vừa bay ra liền bao bọc hắn ta trong đó, dần dần mở rộng.
Trần Thất thầm nghĩ: "Đám bụi hồng này quả nhiên là đồ vật tốt, nhưng ta đã có chủ ý tốt hơn, để hắn ta không dựa vào pháp khí này được nữa."
Trần Thất âm thầm vận chuyển Thái Thượng Hóa Long quyết, đợi cho Triệu Hồng Bào sử dụng mười hai quả cầu sấm và Nhuyễn Hồng Sa đấu với Lý Yên Yên tới lúc gấp rút liền thả Hỏa Vũ Tiễn ra hóa thành liên châu sét đánh.
Mũi Hỏa Vũ Tiễn thứ nhất mới bay vào Nhuyễn Hồng Sa mũi Hỏa Vũ Tiễn thứ hai theo đuôi mũi Hỏa Vũ Tiễn đầu, mũi Hỏa Vũ Tiễn thứ ba theo đuôi mũi Hỏa Vũ Tiễn thứ hai… bảy mũi Hỏa Vũ Tiễn trước sau nối đuôi nhau lập tức bắn thủng bụi đỏ trăm trượng mà Nhuyễn Hồng Sa biến thành.
Trần Thất đã nghĩ tới hàng loạt Hỏa Vũ Tiễn này từ trước, nhưng ở trên chiến trường thay đổi trong nháy mắt, hắn vừa phải đấu với Triệu Hồng Bào không có công phu ngưng thần ra chiêu số ảo diệu như vậy.
Dù sao bắn hàng loạt Hỏa Vũ Tiễn ra, chi bằng ngưng thần tĩnh khí, tập trung tinh thần cao độ cũng chỉ có khi đứng bên cạnh trận đấu mới rảnh rỗi vận chuyển Hỏa nha chân khí thong dong bắn r.a.
Triệu Hồng Bào vốn nghĩ mình vất vả suy nghĩ một đêm nghĩ ra một cách, tất nhiên có thể đánh chết Trần Thất.
Nhưng người đầu tiên xuất trận lại là nữ tử này, pháp khí sử dụng thoạt nhìn là của núi Linh Thứu.
Lôi Điện Môn xưng hùng Bắc Cương, núi Linh Thứu cùng Thương Lang thần cùng tranh bá Tây Vực nên hai bên có chút hiểu biết.
Triệu Hồng Bào cũng biết thủ đoạn của núi Linh Thứu.
Hắn ta đang do dự không biết có nên sử dụng cách mình đã suy nghĩ cả đêm không? Hắn ta cũng sợ dùng biện pháp này Trần Thất nhìn thấy thì về sau sẽ mất đi linh nghiệm.
Không nghĩ tới Trần Thất nhanh hơn hắn ta dùng liên châu Hỏa Vũ Tiễn trước, bụi đỏ trăm trượng do Nhuyễn Hồng sa biến thành trong nháy mắt bị bắn thủng.
Triệu Hồng Bào dựa vào thân thể nhanh nhẹn lập tức né tránh sang một bên, nhưng bảy mũi Hỏa Vũ Tiễn liên tiếp phát nổ, có thể nổ tung bảo giáp tổ truyền trên người Triệu Hồng Bào, khiến hắn ta phun ra một ngụm máu tươi.
Triệu Hồng Bào biết là không tốt, hắn vốn bị thương nặng chưa lành, lại bị hàng loạt Hỏa Vũ Tiễn nổ trúng, biết không thể quanh co được nữa, chỉ có thể dẫn theo ba nghìn thiên lôi binh vừa chiến vừa đi, rời xa hơn năm mươi dặm.
Lúc này Trần Thất mới thu chiến trận.
Qua một trận này Triệu Hồng Bào dù chưa chịu rút quân nhưng không dám đến gần thành Tiểu Phái nữa.
Trần Thất ngày ngày đều vui vẻ với Lý Yên Yên.
Vị nữ đệ tử của núi Linh Thứu này trúng “bùa yêu” mà không biết, chỉ cảm thấy tình cảm nồng cháy, tình yêu đối với Trần Thất càng ngày càng sâu đậm, chẳng những để mặc hắn làm vô số trò mà còn dốc lòng bẩm báo vài loại pháp thuật của sư môn.
Trần Thất tuy có được vài loại pháp thuật nhập môn của núi Linh Thứu nhưng ba trang sách vàng của hắn còn tu luyện chưa xong, cũng chưa phân tâm tu luyện, mà vẫn đang toàn tâm toàn ý tu luyện Hỏa Nha trận tâm pháp.
Mặc dù hắn không có chỗ tìm mấy con chim yêu quái tế luyện mấy con hỏa nha, nhưng hỏa nha chân khí ảo diệu vẫn ngày càng tiến bộ.
Mấy ngày này Trần Thất đang tu luyện trong tĩnh thất, bỗng nhiên bảy mươi hai hỏa khiếu cùng chấn động, hỏa nha chân khí mấy ngày nay khổ công tu tập ra lại chuyển thành một viên mầm mống chân hỏa.
Viên mầm mống chân hỏa này vừa hình thành, bảy mươi hai chỗ hỏa khiếu trong cơ thể hắn liền có một quả mầm mống chân hỏa thường trú.
Bảy mươi hai mầm mống chân hỏa cùng nhau nhảy thiêu đốt, bỗng nhiên sinh ra lực co rút lại, liên tục hút bốn năm mươi khiếu huyệt chưa từng tu luyện đến các hỏa khiếu.
Hơn nữa, mấy chục khiếu huyệt trước đây Trần Thất đã tu luyện cũng di dời.
Trần Thất đã có thể tùy ý di dời hơn trăm khiếu huyệt vào bảy mươi hai hỏa khiếu.
Trần Thất cười ha ha, vận dụng tinh thần cảm ứng bảy mươi hai hỏa khiếu trong cơ thể.
Tuy hắn nóng lòng muốn