Cùng là truyền nhân của Thương Lang Thần Cung, nhưng Thương Lang Thần Xạ của Hình Nguyệt Anh so với Hình Vô Cực thâm sâu hơn nhiều.
Tu vi của Trần Thất nếu đem ra so với Hình Nguyệt Anh và Hình Vô Cực thì Hình Vô Cực cùng lắm luyện được đến cảnh giới tầng thứ bảy, tám gì đó, mà Hình Nguyệt Anh ít nhất cũng đã luyện đến tầng thứ mười lăm trở lên, nếu không, khi Hỏa Vũ Tiễn của hắn đồng loạt bắn xuống, Hình Nguyệt Anh tuyệt đối không thể chống đỡ được.
Đối mặt với Chân Long Pháo của của Trần Thất, Hình Nguyệt Anh lại không sợ hãi một chút nào, bởi vì nàng ta ngoài tài bắn cung giỏi ở Thương Lang Thần Xạ ra thì còn có một môn đạo pháp bí truyền của Thương Lang Thần Cung.
Hai bàn tay mềm mại của Hình Nguyệt Anh một nắm một thả, ngay tức khắc một thanh Thanh Lang Đầu Cốt bay ra, trong thanh Thanh Lang Đầu Cốt này có vô số hồn phách hung thú quấn quanh thân, khi ra tay sẽ biến thành một đám khí đen.
Đây chính là Lang Cốt Vương Chùy của Thương Lang Thần Cung.
Để luyện chế ra một thanh Lang Cốt Vương Chùy ít nhất cần phải đả thông huyệt đạo toàn thân, đến nỗi cần kìm ép xương cốt của vô số đại yêu quái cấp cao trở lên.
Mặc dù sự cai trị của Thương Lang Thần Cung cùng núi Linh Thức là rất rộng rãi, còn vượt qua vùng Trung Thổ, số lượng của loài sói, linh thứu, lộc, dê, bò,… Những yêu thú này so với số lượng ở Tây Vực còn nhiều hơn, thế nhưng suốt bao năm qua số lượng Lang Cốt Vương Chùy mà Thương Lang Thần Cung luyện được cũng cùng lắm hơn nghìn thanh, thứ mà Hình Nguyệt Anh Cầm trong tay cũng chỉ là một thanh Lang Vương Đầu Cốt giúp đả thông huyệt đạo toàn thân được luyện chế thành pháp khí mà thôi.
Chuôi Lang Cốt Vương Chùy bay ra cùng với Chân Long Pháo của Trần Thất mạnh mẽ đánh vào nhau, cứ thế cứng ngắc ở giữa không trung, căng thẳng mà trụ ở đấy.
Hình Nguyệt Anh niệm vài từ, Thanh Lang Cốt Vương Chùy xuất hiện không một tiếng động, quanh thân tỏa ra khói đen cuồn cuộn, uy lực xuất ra càng lúc càng lớn, từng bước từng bước ép Chân Long Pháo hoàn toàn lui về sau.
Trần Thất vừa ra sức chống lại vừa cảm thấy kỳ lạ.
Thành thật mà nói, Hình Nguyệt Anh sử dụng thanh Lang Cốt Vương Chùy này, bản chất không giống với Độc Yêu Lâu của Hòa Sơn Đạo, chỉ là pháp thuật chế luyện, sử dụng cùng Lang Vương cũng lợi hại hơn so với bình thường nên mới có sức mạnh chấn áp không giống nhau.
Nếu là Độc Yêu Lâu của Vương Trường Sinh thì Trần Thất cùng lắm bỏ ra chút công sức liền có thể khiến toàn bộ đổ nát, không một con Độc Yêu Lâu nào có khả năng chống lại sức công phá của Chân Long Pháo.
Thế nhưng Lang Cốt Vương Chùy này không những có thể chống lại được Chân Long Pháo mà bên trong lại ẩn chứa một loại pháp thuật kỳ lạ, khiến khả năng trấn áp mọi vật của Chân Long Pháo không thể nào phát huy được, với khả năng chấn áp của Chân Long Pháo thì yêu lực bị mất đi vô cùng ít, không hề ảnh hưởng gì đến trận đấu.
Trần Thất và Hình Nguyệt Anh đối đầu, một bên là đường khí thế hình rồng vàng kim cùng một bên là thanh Thanh Lang Đầu Cốt khói đen bao quanh, như hai con bò mộng ra sức vọt tới trước.
Mặc dù tu vi của Trần Thất tăng lên rất nhanh, nhưng dù sao cũng là mới tu luyện, thêm thanh Lang Cốt Vương Chùy - pháp khí được Thương Lang Thần Cung tế luyện một trăm năm của Hình Nguyệt Anh, uy lực không thể coi thường được, vì thế khí thế hình rồng vàng kim của hắn từng bước từng bước bị đánh lùi, hình thành một thế bất khả chiến bại.
Có điều Trần Thất cũng không hề hoảng loạn, hắn còn nhiều thủ đoạn vẫn chưa dùng đến.
Đợi đến lúc Chân Long Pháo rút lui gần nửa, lúc Lang Cốt Vương Chùy phát hiện ra nguy hiểm, thì đã cách hắn không quá mấy trượng.
Trần Thất lúc này mới ra tay bắn r.a ba mươi, bốn mươi Hỏa Vũ Tiễn, vốn là Hỏa Vũ Tiễn của hắn đánh nhau với Thanh Lang Tiễn rất chiếm ưu thế, lần này hắn lại bắn r.a ba, bốn mươi mũi tên, Hình Nguyệt Anh cũng không thể không nhanh chóng thu lại pháp lực của Lang Cốt Vương Chùy, lại rút cây cung ngắn vàng kim, tạo thành bảy vòng quanh Thanh Lang kiếm.
Nhưng Hình Nguyệt Anh bên này bị phân tâm, Lang Cốt Vương Chùy của nàng ta liền bị Chân Long Pháo của Trần Thất ép rút xuống bảy tám trượng, thấy sắp bị dồn sát xuống, tiểu cô nương lập tức hoảng loạn tăng pháp lực ép Chân Long Pháo của Trần Thất phải lùi lại.
Trần Thất bị hai bên kìm hãm, hắn lấy lùi làm tiến, dần dần lấy lại thế thượng phong, khiến Hình Nguyệt Anh khó chịu hết lần này đến lần khác.
Thanh Lang mạnh mẽ hóa thành Thanh Lang Tiễn cùng Hỏa Vũ Tiễn giao đấu khắp trời, cảnh tượng đẹp đẽ, lộng lẫy không gì sánh bằng.
Lang Cốt Vương Chùy cùng Chân Long Pháo như dây dưa không rời, tiến tiến lùi lùi, yên tĩnh giao đấu.
Tuy rằng Trần Thất chiếm thế thượng phong nhưng lại không dám lơ là, trong mắt hắn kẻ địch lớn nhất là Loan Hề còn chưa biết đang ở đâu.
Nếu cùng Hình Nguyệt Anh đấu pháp giằng co quá lâu, Trần Thất càng sợ Loan Hề sẽ không biết từ đâu đột nhiên chui ra, khi đó hắn không kịp ra tay thì sẽ là chuyện lớn rồi.
Vì vậy Trần Thất cũng không lấy tuyệt chiêu cuối cùng là Kim Cương Tam Muội Pháp ra sử dụng, nếu như hắn liều mạng đỡ một đòn của Hình Nguyệt Anh, đồng thời sử dụng Chân Long Pháo và Hỏa Vũ Tiễn thì có thể nắm chắc bảy tám phần giế.t ch.ết vị thiếu nữ truyền nhân của Thương Lang Thần Cung này.
Chỉ là khi hắn sử dụng tuyệt chiêu này thì sẽ bị bại lộ thân phận, nếu như Hề Loan xuất hiện lúc đấy, hắn tuyệt đối không thể chống lại mà chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay trong lòng.
Mặc dù Trần Thất vẫn luôn không tìm được tung tích của Loan Hề, nhưng hắn luôn thấp thoáng cảm thấy Loan Hề vẫn chưa ra khỏi phụ cận huyện thành Tiểu Phái, không chừng đã sử dụng bí thuật gì đó trốn trong bóng tối mà theo dõi hắn, vì thế Trần Thất không thể làm loại chuyện nguy hiểm này, hắn chỉ có thể sử dụng pháp lực chậm rãi áp bức.
Dù sao hắn cũng có nhiều phương pháp, hoàn toàn có thể đường đường chính chính sử dụng để đánh bại Hình Nguyệt Anh.
Không giống với kẻ tâm tư quỷ quyệt như Trần Thất, Hình Nguyệt Anh trượng nghĩa đầy mình, nhưng hai tuyệt kỹ đều không thắng được kẻ địch nên càng trở lên nóng lòng.
Trong các quốc gia và bộ tộc ở Tây Vực, mặc dù ai cũng tôn trọng sự dũng mãnh quyết chiến trong trận đấu, nhưng lại không ai cho rằng trong tính huống không ai địch được mà vẫn còn muốn chém giết lẫn nhau thì anh hùng cái nỗi gì.
Các bộ tộc, quốc gia ở Tây Vực đều thích sự man rợ thú tính, dù cho là thương lang hay là linh thứu, thậm chí những con mãnh thú khác khi bị đánh bại chúng sẽ rút lui một chút, sau đó đóng đinh con mồi