" Thôi được rồi, Nana, Godric, đừng trêu hai đứa nó nữa." Helga cười, sau đó đưa cho hai đứa hai cây đũa phép: " Đây, đũa phép của các con. Chúng ta đã xem thử, chúng vẫn tốt."
Draco nhận lấy cây đũa phép lõi lông đuôi Bạch kì mã của mình, đưa cây đũa phép của Harry cho nó: " Cảm ơn cô, giáo sư Hufflepuff."
" Được rồi, chúng ta đến để đưa các con về ký túc xá. Harry, Sal và ta sẽ đưa con đến ký túc xá Nhà Slytherin, còn Nana và Godric sẽ đưa Draco về ký túc xá Nhà Gryffindor."
Cả Draco và Harry đều hít vào một hơi sâu, cực kỳ hồi hộp. Đổi Nhà, tức là thay đổi quan điểm và lòng kiêu hãnh, cả hai đều lo lắng về điều này, rằng mình thực sự không phù hợp với môi trường mới.
" Thưa các giáo sư, xin tha lỗi cho sự thất lễ của con, nhưng mối quan hệ giữa Nhà Slytherin và Nhà Gryffindor không tốt lắm. Sự thay đổi của chúng con... thật sự ổn chứ ạ?" Draco hỏi. Ít nhất theo những gì Draco biết, điều này không thực sự ổn lắm đâu!
Harry dù không nói gì, nhưng cũng đồng quan điểm.
Godric cười cười: " Không tốt lắm? Cũng chưa biết được, Draco yêu dấu ạ. Các con có thể thử trải nghiệm một cách thực tế xem mối quan hệ thật sự giữa rắn và sư tử như thế nào. Nhưng Draco ạ, và cả Harry nữa, nói thật thì ta không hài lòng lắm với những câu chuyện về Hogwarts trong tương lai mà các con đã kể lại. Ta muốn các con nhớ rằng, Hogwarts là một ngôi nhà chung, là một tập thể đoàn kết, chứ không phải là sự chia cắt do tính chất của mỗi Nhà khác nhau."
Rowena tiếp lời: " Một lần nữa, chào mừng các con trở lại ngôi nhà chung Hogwarts..."
Salazar: " Bằng tất cả niềm hãnh diện và sự tự hào..."
Helga: " Chúng ta là những người hướng dẫn các con viết tiếp câu chuyện huy hoàng cho thế giới phù thủy, chứ không phải là gốc cây đánh dấu sự chững lại và lụi tàn."
Cả Draco và Harry đều trầm mặc. Bằng một sự kì diệu nào đó, cả hai đều nhận ra có thứ gì đó bên trong mình đang dần thay đổi, sống lại những hi vọng tiềm tàng không thể nói lên lời.
" Được rồi, chúng ta nên đi thôi." Helga cười ngọt ngào.
" Trước đó..." Rowena vung đũa phép: " Harry, đáng lẽ con nên nhận ra mình đang mặc một bộ áo chùng quá khổ."
Harry cúi đầu nhìn bộ áo chùng phù thủy đang thu nhỏ lại với kích thước cơ thể mình, khóc không ra nước mắt -- Cảm ơn cô, giáo sư Ravenclaw. Cảm ơn cô đã nhắc nhở con nhớ về tình hình hiện tại của cơ thể con.
" Chúng ta sẽ tìm cách." Salazar đọc vị được những suy nghĩ trong ánh mắt của Harry, lên tiếng an ủi.
Harry ngẩng đầu, cùng anh đối mặt. Sau cùng, nó mỉm cười, dường như đã chấp nhận sự thật rằng Hắc phù thủy Salazar Slytherin chính là cha nuôi hiện tại của mình. Anh đem lại cho nó cảm giác an toàn, giống như cha đỡ đầu Sirius Black của nó, mặc dù nó chưa thật sự hiểu anh lắm.
Harry vươn tay về phía Salazar: " Vậy trước thời điểm đó, con vẫn là một đứa nhóc mười một tuổi. Ngài có thể bế con không, thưa cha nuôi?"
Salazar kinh ngạc.
" Không được sao ạ?"
Anh chăm chú nhìn Harry