Dụ Anh Vào Sâu Trong Em

Chương 6


trước sau


Khoái cảm và cảm giác thẹn thùng đánh thẳng lên đầu cô, nghe câu nói tuyên bố và hành động chiếm hữu này của anh, Ninh Ngôn cảm thấy mình tiêu rồi.
 
Hạt châu mẫn cảm yếu ớt bị ngón tay anh nghiền một cái, vừa đau vừa sướng.
 
Cả người cô run lên, rõ ràng bị sờ đến nỗi không chịu được lại không từ chối, chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Là khi nào bị anh bắt được? Lại là khi nào mất chống cự?
 
Suy nghĩ của Ninh Ngôn hỗn loạn, cô có thể cảm nhận rõ ràng được ngón tay Đàm Diệp xoa nắn vân vê nơi bí mật dưới thân cô đến mức chảy đầy nước. Cả người khô nóng, cô nhịn không được cuộn mình lại, vừa muốn chạy trốn lại vừa muốn nhiều hơn một chút,, mạnh hơn chút nữa…
 
“Rất thoải mái sao?” Đàm Diệp dừng tay, vuốt ve khóe mắt phiếm hồng của cô.
 
Ninh Ngôn không khóc, dâm dịch dưới thân theo ngón tay anh dính lên mặt, nóng đến kinh người.
 
Không chỉ có ngón tay thấm ướt mà còn có quần lót màu nhạt của cô.
 
Đàm Diệp cởi quần lót của Ninh Ngôn khỏi đôi chân thon dài thẳng tắp, quơ quơ trước mặt cô: “Em nhìn xem, loạn thành một đống rồi này”
 
Đúng là hỗn loạn thật. Giọng nói Đàm Diệp không còn lạnh lùng như lúc nãy nữa, khóe môi cong lên nụ cười nhàn nhạt khiến người ta loạn nhịp.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Ninh Ngôn bị Đàm Diệp bắt nằm xuống, bàn tay anh vỗ một bên eo cô khiến cô không tự giác mà nâng thân mình lên, lộ ra nơi bí mật ở giữa.
 
Phàn lông thưa thớt, nếp thịt đẫy đà, cửa huyệt không ngừng tiết ra dâm dịch làm ướt hai cánh hoa mềm mại.
 
Trong căn phòng tối tăm, mơ hồ chỉ có thể thấy khe thịt mềm mại đỏ thắm.
 
Ánh mắt anh quá mức nóng rực khiến cả người cô gái nhỏ ngây ngô run rẩy, kết hợp với nơi riêng tư không ngừng co rút kia, giống hệt một đóa hoa đang đợi được hái.
 
“Thật xinh đẹp.”
 
Lúc hoa huyệt non nớt bị dương vật của anh đỉnh vào, Ninh Ngôn nghe thấy lời khích lệ từ đáy lòng của anh: “Ngôn Ngôn của anh thật xinh đẹp.”
 
“A? Ưm… Đau…”
 
Dương vật nóng bỏng dính đầy dâm dịch của cô, chậm rãi cắm vào bên trong hoa huyệt.
 
So với đau đớn, bị ‘ Đàm Diệp cắm vào ’ càng làm cho Ninh Ngôn hưng phấn hơn. Cô ôm chặt lấy người đàn ông trên người mình, lưu lại vết cào trên cơ bắp rắn chắc của anh.
 
Vết thương này giống như mèo cào. Chỉ có thể khiến dục hỏa của Đàm Diệp ngày càng tăng lên.
 
Cô gái nhỏ của anh quá ngoan, bị phá thân cũng chỉ như vậy mà thôi.
 
Hoa huyệt nhỏ xinh bị dương vật cắm hết vào, có một chút máu dính ở phía trên cán, mép thịt căng ra gần như trong suốt, mọi kháng cự đều biến mất, chỉ còn biết gắt gao mà quấn lấy anh cắn mút anh, dâm dịch chảy ra.
 
Nhưng cô gái ngoan như vậy lại phản nghịch đi đến quán bar cho người trưởng thành, còn đưa ra yêu cầu như thế với anh.
 
Anh muốn phạt cô.
 
Đàm Diệp loại bỏ được thứ cản trở, ngay sau đó là tiếng kêu đau của cô, hung hăng cắm vào.
 
“Không được, không được…”
 
Anh đã đâm đến cổ tử cung của cô, kích đến mức cô nghẹn ngào, vẫn còn một phần dương vật chưa cắm hết vào còn đang ở bên ngoài. Đàm Diệp nắm lấy tay Ninh Ngôn, kéo tay cô đến vuốt ve hoa huyệt bị dương vật của anh cắm vào, phủ lên phần còn lại của dương vật.
 
“Thật nóng.” Không biết là dương vật cắm trong hoa huyệt của cô trở nên nóng hơn, hay là phần bên ngoài không được an ủi mà bỏng cả tay.
 
“Nếu không phải anh, em nghĩ dương vật nào sẽ cắm vào hoa huyệt này?”
 
Đàm Diệp cắt chặt răng rút ra một chút, lại mạnh mẽ đâm vào.
 
Giọt máu thấm xuống ga giường cực kỳ chói mắt. Lúc này Ninh Ngôn mới ý thức được mình bị thương, tủi thân khóc nấc lên lắc đầu.
 

“Nói không chừng không chỉ một dương vật thì mà còn hai, ba…”
 
Hoa huyệt bị cắm phát ra tiếng nước, Đàm Diệp duỗi tay vuốt ve cánh môi cô, khẩy khẩy đầu vú, mạnh mẽ nắm lấy mông cô: “Nơi nào cũng bị dương vật cắm vào, đau hay không đau?”
 
“Đau…”
 
Nhưng bây giờ Đàm Diệp đang hung hăng làm cô, cô dường như có thể cảm nhận được quy đầu ở bên trong cơ thể cô chọc ngoáy tạo ra nước, khuấy đảo thành

một mớ hỗn độn không chịu nổi, từng chút từng chút khiến cô không phân biệt được bản thân là sướng hay đau.
 
Nhưng cô còn muốn.
 
“Không đau.” Cô sửa lại, đôi mắt ngập nước đối diện với ánh mắt tức giận của Đàm Diệp, lớn mật quấn lấy vòng eo anh, “Muốn anh cắm vào em, muốn anh.”
 
Đàm Diệp bị cô nhìn một cái mà sự tức giận hoàn toàn biến mất, chỉ muốn hung hăng làm cô.
 
Anh đột nhiên rút ra, huyệt thịt giữ lại không kịp, một lượng lớn dâm dịch trào ra.
 
Ninh Ngôn bị anh đè xuống giường, còn chưa kịp phản ứng thì dương vật cô ngày đêm tơ tưởng đã mạnh mẽ đâm vào thân thể. Lần nào đâm vào cũng sâu hơn lần trước khiến cô khó thở, lúc ngửa đầu thở dốc lại bị anh chặn hôn.
 
Môi lưỡi triền miên, dưới thân khăng khít, bầu ngực phía trước được xoa nắn, khi anh cắm vào, nhũ hoa bị niết cực kỳ đau, khoái cảm mãnh liệt ập tới.
 
Người đàn ông làm mưa làm gió trên thân thể mềm mại của cô gái, đoạt lấy mỗi một giọt chất lỏng của cô, cắn mút tạo ra mấy dấu hôn đỏ hồng trên làn da trắng nõn.
 
“Ưm… Không, không được…”
 
Nửa người bị nâng lên cực kỳ tê mỏi, dương vật của anh hung hăng xỏ xuyên vào trong hoa huyệt. Cô muốn chạy trốn lại bị anh ôm lấy vòng eo kéo về, dương vật lại một lần nữa cắm vào trong cơ thể.
 
“Hức, Đàm Diệp… Đàm Diệp… Em sai rồi, sai rồi…”
 
Huyệt thịt không ngừng co rút, kết hợp với từng tiếng cầu hoan và nhận sai xin tha, Đàm Diệp bắn tinh vào sâu bên trong hoa huyệt
 
……
 
Tinh dịch trắng đục hòa lẫn với máu của cô tạo thành một hỗn hợp đỏ nhạt.
 
Nơi ở giữa hai chân bị cọ xát đến phát sưng, đầu gối rất đau, cổ cũng đau rát.
 
Khi Ninh Ngôn phục hồi lại tinh thần mới phát giác mình đã khóc
 
“Sẽ không mang thai. Anh cũng rất khỏe mạnh, ngoại trừ em thì không có ai khác.” Đàm Diệp dùng khăn lông ướt lau người cho cô, giọng nói lộ ra từ tính khàn khàn gợi cảm như cũ: “Anh đã buộc ga-rô rồi. Đừng sợ, không khóc nữa.”
 
Ninh Ngôn chỉ mới mười tám tuổi, chuyện học hành còn mơ hồ, sao có thể nghĩ đến chuyện mang thai
 

Cô chỉ biết mọi việc Đàm Diệp làm đều khiến cô thấy thỏa mãn, lại yên tâm.
 
Nhưng cô không ngăn được nước mắt
 
“Hôm nay là sinh nhật em.” Cô ấp a ấp úng bịa ra một lời giải thích: “Em không nhận được món quà nào cả.”
 
“Đây, quà của em.”
 
Đàm Diệp khôi phục lại bộ dáng thành thục không sợ hãi trước gió to sóng lớn kia. Lòng ngực anh trần trụi, nằm bên cạnh, lúc kéo cô vào trong ngực mình, trên tay cô đã mang một chiếc nhẫn lành lạnh.
 
Là chiếc nhẫn anh vẫn luôn đeo trên tay.
 
Ánh sáng từ chiếc nhẫn bạch kim lóe sáng, hiện vào mắt Ninh Ngôn, ngẩng đầu đối diện với bộ dáng tao nhã của anh, không bao giờ quên được.
 
“Sinh nhật vui vẻ.” Đàm Diệp cúi đầu hôn lên môi cô gái nhỏ đang ngây ngốc, “Không thích?”
 
“Nó quá lớn.”
 
Tượng trưng với tín vật đính ước, Ninh Ngôn lúc này mới nhớ lại Đàm Diệp là anh rể của cô, là con rể cao quý mà mẹ cô vừa lòng.
 
Cuống quít cởi ra lại bị Đàm Diệp ngăn lại.
 
“Không sao, hai năm nữa em sẽ lớn hơn, lúc đó sẽ vừa.”
 
Anh cúi đầu trao cho cô một nụ hôn chúc ngủ ngon, “Ngủ đi, ngày mai còn phải đi học.”
 
Hai năm nữa…
 
Ninh Ngôn mơ màng nghĩ, anh có kết hôn với chị hay không thì chưa chắc chắn, nhưng khi đó cô đã hai mươi tuổi, có thể kết hôn rồi.
 
Đến lúc đó, cô sẽ cao chạy xa bay.
 
Cho nên trong mấy năm nay, Ninh Ngôn cọ cọ vào ngực Đàm Diệp, cô muốn anh.

 



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện