Dụ Anh Vào Sâu Trong Em

Chương 9


trước sau


Dòng nước ấm áp chảy từ trên mặt xuống, thế giới mông lung lẫn lộn dường như chỉ còn lại mình cô.
 
Thời tiết lúc nóng lúc lạnh, cảm giác cô độc lạnh lẽo từ da thịt thấm vào lòng. Ôm chặt bản thân cũng không làm nên chuyện gì, trong lúc chua xót, Ninh Ngôn bỗng nhiên nghe thấy tiếng động.
 
“Lạnh sao?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Bàn tay Đàm Diệp dùng lực đặt lên vai cô, theo đường cong của cơ thể trượt xuống.
 
Mỗi một tấc da tấc thịt đều bị anh vuốt ve đến run rẩy, xuyên qua hơi nước mờ mịt, lộ ra màu hồng nhạt mê người.
 
“Ngôn Ngôn.” Anh tới gần cô, dòng nước chia cách hai người cùng thế giới.
 
Chỉ còn giọng nói khàn khàn và lồng ngực nóng bỏng của anh. Ninh Ngôn không khỏi lùi ra phía sau, nhưng lý trí lại nói với cô rằng không thể.
 
Thân thể nghiêng về trước muốn chạy trốn, vòng eo lại bị anh giữ chặt chẽ.
 
Bỗng nhiên vật cứng nóng bỏng kia đặt trước cửa huyệt của cô.
 
Cảm giác bị xỏ xuyên đêm qua nhất thời trở nên rõ ràng. Ninh Ngôn sợ hãi lắc đầu: “Đừng như vậy.”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chính mình rõ ràng chỉ là muốn ra khỏi nhà để an tĩnh trong chốc lát, anh rõ ràng đã đồng ý với mẹ sẽ chăm sóc cô. Giờ phút này, hai người bọn họ sao lại có thể ở trong phòng tắm làm loại chuyện này?
 

“Sao vậy? Đau?”
 
Đàm Diệp nhẹ giọng hỏi, ngón tay dọc theo bụng nhỏ của cô trượt xuống, phủ lên nơi riêng tư mềm mài, dừng ở cửa huyệt của cô.
 
“Có chút sưng.” Anh nhẹ nhàng sờ vào chỗ đó.
 
Hôm qua bị anh xỏ xuyên, đến giờ mép thịt còn chưa hết sưng, cửa huyệt nhỏ nhắn đã khép kín lại, khi đưa ngón tay vào, từng nếp thịt như muốn đẩy anh ra.
 
Vừa nóng lại vừa chặt, đưa vào sâu hơn một chút, cảm giác ẩm ướt lại càng thêm rõ ràng.
 
“Ở đây đau sao?”
 
Đàm Diệp đưa nguyên ngón giữa vào, hoa huyệt đã tràn ngập nước nhũn ra, anh cúi người, hô hấp phun lên lỗ tai đỏ bừng của cô gái nhỏ hỏi: “Ngày hôm qua có phải dùng sức quá mạnh, làm em đau?”
 
“Ưm…”
 
Thật trí mạng.
 
Tay Ninh Ngôn chống lên gạch men sứ bóng loáng, hơi thở của anh phả vào khiến cả người trở nên tê dại.
 
Vòng eo cô mềm nhũn, dương vật chống đỡ ngoài cửa huyệt đang khép chặt.
 
“Là lỗi của anh vì đã không làm tốt màn dạo đầu cho em. Trước tiên phải nới lỏng hoa huyệt ra đã.” Đàm Diệp một bên nhận sai, một bên chậm rãi di chuyển ngón tay.
 
Trong tiếng nước tí tách, ngực phải bị anh nắm lòng bàn tay. Bầu ngực trơn trượt khó nắm, anh phải dùng chút sức mới có thể giữ được, nắm chặt rồi xoa nắn. Thỉnh thoảng cọ qua nhũ hoa, lại nhanh chóng rời đi.
 
“Ưm ưm, đừng… đừng…”
 
Hoa huyệt bị ngón tay cắm vào cực kỳ đói khát, không biết nên giữ lại hay từ chối, dâm dịch chảy càng ngày càng nhiều. Mỗi một chỗ mẫn cảm non mịn đều bị cọ qua, ngón tay càng cắm sâu vào bên trong hoa huyệt, Ninh Ngôn chịu đựng kêu lên: “Em không đau, không đau mà.”
 
“Phải không?”
 
Rút ngón tay dính đầy dâm dịch ra, Đàm Diệp nhéo nhũ hoa đã cứng rắn của cô, “Không đau, tức là có thể trực tiếp cắm vào sao?”
 
“Hả?”
 
Ninh Ngôn không biết sao anh lại có thể đưa ra cái kết luận này.
 
Nhưng dương vật cực lớn đỉnh bên ngoài cửa huyệt đã hung hăng đâm vào bên trong.
 
“Ưm a!” Đại não trống rỗng, dương vật thô to cực nóng ở trong cơ thể đốt lửa khắp nơi.
 
Chỉ còn lại khao khát vô bờ, càng không nói đến sự cô lập với thế giới này.
 
“Thích sao?”
 
Đêm qua là vì phạt cô nên làm vừa tàn nhẫn vừa quá nhanh. Đàm Diệp hung hăng đâm dục vọng của mình vào, giữ chặt vòng eo mảnh khảnh của cô, chậm rãi rút ra, lại chậm rãi đâm vào hoa huyệt mềm mại khiến cho từng đợt từng đợt dâm dịch trào ra.

 
“Ưm… Thích…”
 
Ngôn Ngôn của anh từ trước đến nay đều rất thành thật ngoan ngoãn.
 
Dâm dịch không ngừng chảy qua kẽ hở, Ninh Ngôn có thể thấy được rõ ràng dương vật đỏ tươi đang khiến huyệt nhỏ của cô căng ra, lại từng chút từng chút cắm vào. Chỗ giao hợp của hai người gắt gao dính chặt vào nhau, dâm dịch từ bên trong chảy ra ngoài  Có thể nói là cảnh tượng cực kỳ phóng túng.
 
“Thích là vì bị làm đến thoải mái sao?” Đàm Diệp bỗng nhiên rút ra, chỉ để lại một phần đỉnh bên ngoài cửa huyệt của cô, Ninh Ngôn không không khỏi phát ra tiếng rên rỉ khó chịu.
 
“Vâng…”
 
Bên dưới thật ngứa, thời điểm bị cắm vào cũng ngứa, thời điểm anh rút ra càng ngứa hơn. Dương vật lúc này lại chỉ đặt bên ngoài cửa huyệt, tâm ngứa đến nỗi chỉ muốn anh nhanh nhanh cắm vào.
 
“Như vậy không thoải mái.”
 
Ninh Ngôn tủi thân quay đầu lại, đối diện với đôi mắt của Đàm Diệp: “Đừng như vậy.”
 
Đàm Diệp đâm sâu vào như muốn chôn vùi giọng của cô.
 
“Ưm a… ưm… Như vậy…”
 
Mông nhỏ bị

Đàm Diệp nâng lên, dương vật đâm vào cực sâu cực tàn nhẫn, khoái cảm ập tới khiến cả người cô phát run.
 
Cô vô lực ngã xuống, suýt nữa thì té nhào, Đàm Diệp khóa vòi nước lại ôm cô vào trong ngực
 
Phần dưới thân hai người càng dán chặt vào nhau hơn, hoa huyết gấp gáp mút chặt lấy dương vật của anh, hô hấp Đàm Diệp rối loạn, bỗng nhiên ấn cô lên tường: “Ngôn Ngôn, em mút anh đến sướng.”
 
“A… ưm… Thật thoải mái…”
 
Không chỉ có cô bị làm đến thoải mái, chính bản thân anh cũng rất sướng. Đây là một chuyện khiến hai người đều thỏa mãn. Ninh Ngôn lớn gan, tiếng rên rỉ gần như thay đổi, theo tiếng phạch phạch anh đâm vào, giọng cầu xin đứt quãng của cô vang lên: “Vậy anh lại nhiều hơn một chút… chỗ đó… chỗ đó…… Bắn vào đi…”
 
Hai bầu ngực bị ép lên gạch men sứ lành lạnh, cô gái nhỏ cùng với hoa huyệt run rẩy co rút lại, Đàm Diệp giữ chặt eo cô, cố nén cảm giác muốn bắn tinh, cho đến khi cô cao trào xinh tha mới đâm vào sâu bên trong bắn ra.
 
Tinh dịch trắng đục từ nơi riêng tư chảy xuống.
 
Cảm giác dính nhớp cũng không chán ghét lắm, nhưng bộ dạng này quá mất mặt. Ninh Ngôn muốn đi rửa sạch lại bị Đàm Diệp ngăn cản.
 
“Bây giờ mà tắm thì lát nữa còn phải tắm lại nữa đấy.”
 
Anh bế cô gái nhỏ ướt sũng lên, đưa tới cái giường lớn mềm mại, nâng một chân cô lên, lại đưa dương vật vào: “Thoải mái thêm một lần nữa, được không?”
 
“Huhu…”
 
Ninh Ngôn ước chừng hiểu rõ ý anh nói là gì.
 
Nhưng thân thể không chịu khống chế mà nhũn xuống chảy nước ra, vòng eo đong đưa hùa theo mỗi lần va chạm, cô không khỏi nắm chặt ga trải giường dưới thân, nghiễm nhiên là lại muốn tiết ra.
 

“Làm ướt ga trải giường cũng không sao cả.”
 
Đàm Diệp bỗng nhiên gập hai chân cô lại, đè trên người cô, dương vật nặng nề đâm vào hoa huyệt của, nói: “Thoải mái thì kêu lên đi.”
 
“Em không muốn…”
 
Căn phòng trống trải quanh quẩn tiếng da thịt va chạm phạch phạch với nhau, nếu còn rên rỉ thì cô sẽ điên mất.
 
“Không muốn?” Đàm Diệp mỗi lần đâm vào đều dùng mười phần lực, cơ hồ muốn dùng sức xuyên qua cô, hoa huyệt trắng mềm tiết ra nước.
 
“Ưm a… chỗ đó không được…”
 
Khoái cảm trào đến tận cùng, Ninh Ngôn nắm chặt tay lại, sung sướng gần như thống khổ, “Đừng đâm vào chỗ đó, quá thoải mái… chết mất…”
 
Cao trào đến dâm dịch chảy ra càng nhiều.
 
Ánh mắt Ninh Ngôn mê ly nhìn Đàm Diệp, anh dường như đang cười, dục vọng trong mắt dày đặc, vẻ mặt lại ôn hòa như cũ.
 
Anh nhẹ nhàng thở dốc, dương vật chôn sâu trong hoa huyệt của cô còn chưa phòng thích mà giật giật, hiển nhiên vẫn đang nhẫn nại khoái cảm.
 
Ninh Ngôn nghĩ, nếu Đàm Diệp làm lúc cô cao trào, nhất định cô sẽ nhịn không được mà tiết ra thêm lần nữa, không bao lâu sẽ bị anh làm đến ngất đi. Anh là đang đợi cô… Nghĩ đến đây, Ninh Ngôn cắn chặt môi.
 
“Ngoan.” Anh hôn cánh môi cô, “Còn muốn nữa không?”
 
“Có…”
 
Nhưng tiếng chuông điện thoại của anh vang lên.
 
Mười ba cuộc gọi nhỡ. Đàm Diệp thẳng lưng, dương vật theo động tác của anh mà rút ra một chút.
 
Cơ thể đắm chìm trong dư vị cao trào cực kỳ mẫn cảm, Ninh Ngôn không nhịn được phát ra một tiếng rên rỉ nhỏ, Đàm Diệp bảo cô đừng lên tiếng.
 
“Chị gái em.” Đàm Diệp chậm rãi di chuyển eo, dương vật đột nhiên bị siết chặt không thể động đậy, anh suýt nữa thất thủ, bóp lên bầu ngực cô một cái mới nhịn xuống được.
 
“Không nhận điện thoại sẽ khiến cô ta không yên tâm.”
 
Thấy bộ dáng Ninh Ngôn khẩn trương đến mức không dám thở, Đàm Diệp ấn nút nhận cuộc gọi.

Editor: Từ chương 10 trở đi sẽ có một số chương set pass, để có pass mọi người hãy chụp ảnh và inbox gửi ảnh chứng minh là fan cứng/top fan của page A Piece Of Peace. Nếu bạn không có thời gian để lên fan cứng của fanpage thì có thể chọn up lên tk Gold để đọc full không cần pass nhé. 



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện