Nhận Hợp đồng từ Tư Thần mà lòng thư kí Tần hơi hoang mang.
Thư Kí Tần mở ra xem thì đúng thật bản hợp đồng này sai ít nhất là 5 chỗ.
Đúng con sếp giỏi thật.
- Đúng là sai thật.
Tư Thần anh lắc đầu nhìn về phía Thư kí Tần nói.
- Cháu đang định xin tăng lương cho chú nhưng mà chú thế này thì cháu...
Nghe đến từ tăng lương thì ai cũng thích.
Thư kí Tần mắt sáng như lửa nhìn về phía cậu.
- Cháu muốn ăn kem không? Chú mời.
- Hì...!cháu chưa nói gì đâu nhé.
chúng ta đi thôi.
Được bữa ăn kem miễn phí tội gì cậu không đi.
Nay đúng là ngày tốt, làm việc cho thư kí tần có khi anh còn được trả lương chứ làm việc cho baba anh trả được đồng nào.
Hai người đến của hàng kem gần khu công ty.
Tư Thần hoa cả mắt vì ở đây có đủ loại kem cho cậu chọn.
- Cháu ăn cái này...!cái này...!cái này...
Thư Kí Tần nhìn cậu chỉ chỉ mà hoa cả mắt.
Tiền lương chưa chắc được tăng mà tiền túi đã hết.
- Cháu ăn được không mà gọi nhiều vậy?
- Hì...!chú yên tâm là sẽ hết mà.
Tư Thần ăn hết que này đến que khác mà thư kí Tần chỉ biết nhìn cậu.
Cậu nhóc này là đang đốt tiền của anh sao? Ăn gì mà khỏe như lợn vậy
- Cháu ăn ít thôi không chú hết tiền rồi.
- Chú ki bo vậy? may mắn của chú là được đưa cháu đi ăn đó.
Gì vậy trời.
May mắn cái con khỉ ấy.
Tốn bao tiền của anh rồi đó.
Vô phúc anh mới gặp hai cha con nhà này.
- Con định cho chú cáp đất mà ăn tháng này hay sao?
- Con ăn có ít mà chú có cần quá nên không vậy?
Hì...!hì...!Tư Thần vô tư cười còn thư kí Tần thì mặc méo sẹo luôn.
Cầu trời cho nó ăn xong nhanh còn đi về.
Thế rồi ăn xong hai người đi về công ty.
Diệp Mặc anh ngủ dậy đi ra ngoài phòng làm việc thì giật mình vì không thấy thằng con trai của mình đâu.
- Con đâu?????
Anh hốt hoảng gọi cho thư kí Tần thì đúng lúc hai người mở cửa phòng ra.
- Baba.
Chú tần cho con ăn nhiều kem quá giờ con đau hết họng.
khụ...!khụ...
Thư kí Tần nhìn thằng nhóc kia với ánh mắt không thể thân thiện hơn.
Đúng là đồ phản bội.
- Cậu cho con trai tôi ăn nhiều vậy làm chi.
- Sếp à.
Nhóc bảo muốn ăn nên em đưa đi ăn có 5 que thôi ạ.
Tư Thần cười hì hì.
muốn trêu thư kí Tần của baba anh.
Diệp Mặc lắc đầu ngao ngán, tên này anh còn lạ gì nó đâu.
Ăn thì vô tổ chức, được mỗi cái thông minh.
- Thôi rồi hai người thôi nói nhau đi.
Mệt quá trời.
Tư Thần và Thư kí Tần không ai nói nữa mà chỉ nhìn Diệp Mặc.
Anh đang ngồi xem tài liệu mà cứ cảm tưởng ai đang nhìn mình.
- Hai người nhìn gì tôi.
Còn không mau làm việc.
Hai người một lớn một nhỏ nghe vậy thì bắt đầu lui ra.
Mỗi người một công việc.
Hết giờ thì hai cha con anh về nhà.
Vừa về nhà thì đã nhìn thấy cô ngồi ghế sofa.
- Mami...
Tư Thần chạy đến ôm cô làm cho thằng cha ghe tức tối luôn.
Nó vậy mà dám