Hoắc Anh Tuấn thể cứng đờ, tức giận bắt lấy bả vai mềm mại của cô, dùng thanh âm khàn khàn âm u hỏi: "Cô kêu người nào tới giúp cô xoa?"
Lương duy chân? Nếu quả là như vậy, anh tuyệt đối đem cô từ trong phòng ném ra.
"Anh Tuấn, là Anh Tuấn...!" Khương Tuyết Nhu mơ mơ màng màng biểu môi, khuôn miệng nhỏ nhắn, cô nhớ tới lúc kinh nguyệt đến bụng không thoải mái, Anh Tuấn sẽ giúp cô xoa cái bụng nhỏ.
" Khương Tuyết Nhu, cô chắc chắn cô không có say" Hoắc Anh Tuấn dùng sức nhéo một cái vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, chẳng lẽ lại đang chơi anh.
"Thật là đau, ghét" Khương Tuyết Nhu say khướt nâng cái chân lên nhẹ nhàng đạp anh.
Hoắc Anh Tuấn thiếu chút nữa phun máu mũi, Tống Dung Đức cái tên đầu đất đó rốt cuộc là nghĩ ra chủ ý gì làm nhục cô mà để cô mặc độ đồ giả bộ làm cô gái thỏ này, đơn giản là sống sờ sờ hành hạ anh.
" Khương Tuyết Nhu, cô còn muốn tôi xoa cho cô, nằm mơ" Hoắc Anh Tuấn đem mặt cô bóp đỏ.
" Ừ...!Đau...!Anh Tuấn Khương Tuyết Nhu như đứa trẻ tức giận cắn môi một cái, cặp mắt long lanh mông lung một tầng nước mắt.
Hoắc Anh Tuấn như mắc xương ở cổ họng khó chịu giật giật, một lát sau, khẽ nguyền rủa một tiếng, cầm chăn che cô lại xoay người đi ra ngoài.
Anh cũng không biết quỷ thần xui khiến thế nào mà đi tới phòng bếp, dùng điện thoại di động tra tìm sau khi uống rượu dạ dày không thoải mái thì ăn cái gì sẽ tốt một chút.
Cuối cùng tìm ra món nước ép cà chua có thể miễn cưỡng làm được.
Nhưng mà căn biệt thự này anh đã hết mấy tháng nay không có tới ở qua, nhà không có bất kỳ nguyên liệu nấu ăn nào, anh không thể làm gì khác hơn là gọi cho Ngôn Minh Hạo: "Lập tức mua cho tôi mấy quả cà chua đem tới"
Đang vừa mới về tới nhà chuẩn bị lên giường ngủ Ngôn Minh Hạo mặt đầy đau khổ: "Đại thiếu gia, buổi tối muộn rồi còn muốn cà chua làm gì, cho phương tiểu thư...!"
"A, cho cô ta, tôi không giết chết cô còn nhân từ, nhanh lên một