Anh cho là thành tựu tác hợp một đoạn lương duyên, nhưng ngược lại là nghiệt duyên.
Tống Dung Đức nhìn bộ dáng kia của Khương Tuyết Nhu, cũng lập tức trầm mặc.
Nói thật, anh trước kia không quá ưa thích cô, nhưng bây giờ lại cảm thấy cô có chút đáng thương.
"Là anh em của nhau, liền suy nghĩ lễ vật đám cưới cho tôi một chút, tôi định một tháng nữa sẽ cử hành một trận hôn lễ náo động toàn quốc." Hoắc Anh Tuấn đôi mắt âm u nhìn Khương Tuyết Nhu nghiêm túc mở miệng: "Các người đều không tin tôi, có thể tôi phải nói cho toàn thế giới biết, bất kể cô ấy biến thành hình dáng gì, cũng không thay đổi được tình yêu của tôi đối với cô ấy"
Khương Tuyết Nhu thông suốt ngẩng đầu, khiếp sợ ngước mặt lên đón lấy tầm mắt của anh.
Cô thật không hiểu nổi anh đang suy nghĩ gì.
Như vậy...!Không mệt mỏi sao.
"Tôi không muốn." Hồi lâu, cô nói: "Anh là muốn cho toàn thế giới đều thấy gương mặt bị hủy dung của tôi."
Gương mặt tuấn tú của Hoắc Anh Tuấn cứng đờ.
Khương Tuyết Nhu từng chữ từng câu nói: "Tôi muốn cho tới bây giờ đều không phải là để cho người của toàn thế giới biết anh có yêu tôi bao nhiêu, những thứ kia đều là hư vô, anh hiểu không."
Lời cô giống như là một cái dao sắc bén đâm vào tim anh.
Hoắc Anh Tuấn cái gì cũng không muốn hiểu, anh chỉ biết là, anh thiếu có quá nhiều, đời này, anh phải đem co giữ ở bên người, dùng hết sinh mạng để thương yêu.
Khương Tuyết Nhu một mực ở lại trong bệnh viện điều dưỡng.
Hoắc Anh Tuấn mỗi đêm đều đến đây bên mép giường chăm sóc cô.
Chuyện liên quan đến việc Hoắc Anh Tuấn vì cứu Khương Tuyết Nhu mà dẫn người bao vây biệt thự nhà họ Hoắc đã truyền khắp toàn bộ Kinh Đô.
Hôm nay Kinh Đô gió nổi mây vần, sóng ngầm rúng động.
Trong lúc nơi này dậy sóng, Kinh Đô đột nhiên lại truyền ra một chuyện đại hỉ sự.
Thiên kim tiểu thư nhà họ Diệp Diệp Minh Ngọc cùng với công tử nhà họ Sở Sở Vũ Khiêm tuần sau sáu đính hôn, mà người làm.
mai là bà cụ của nhà họ Hoắc.
Khương Tuyết Nhu lúc ở trong phòng bệnh nghỉ ngơi thấy tin tức thì cả người đều sợ ngây người.
Chuyện của gia tộc nhà họ Sở cô mơ hồ có nghe nói qua.
| Nghe nói nhà họ Sở hơn hai mươi năm trước ở Kinh Đô thật ra cũng là một