Sau khi trở lại biệt thự, Khương Tuyết Nhu tắm xong thì liền bưng máy vi tính xách tay chui vào phòng sách.
Các ban ngành trong công ty đã gửi đến các số liệu về chỉ số tiêu thụ các chung cư đến cho cô, cô nhìn một hồi, liền mất thần, không nhịn được lên trên mạng tra tìm tài liệu liên quan đến tập đoàn Ánh Hạ.
Kết quả vừa tra một cái, sợ hết hồn.
Tập đoàn Ánh Hạ thành lập chưa tới năm năm.
Giá trị tập đoàn cũng đột phá lên tới hai ngàn tỉ
Hơn nữa tập đoàn Ánh Hạ là tập đoàn dưới trướng thu về lợi nhuận lớn nhất từ tập đoàn Hoắc thị, chi nhánh công ty này nghiên cứu về hạng mục điện tử.
Dĩ nhiên, với kích thước cùng sự thành công của tập đoàn Hoắc thị thì không cách nào có thể rung chuyển địa vị của tập đoàn trên thương trường, nhưng Ánh Hạ lại có thể từ trong đột phá vòng vây, phân chia tập đoàn Hoắc thị ở trên thị trường thành bốn như một cái bánh ngọt.
Nói cách khác năm năm trước Hoắc Anh Tuấn cũng sớm đã bố trí mọi thứ bên trong bóng tối.
Anh đây là đã sớm đoán được mình sẽ bị nhà họ Hoắc vứt bỏ?
Trong chớp nhoáng này, trên người Khương Tuyết Nhu đột nhiên dâng lên một cảm giác lạnh gáy.
Cô cảm thấy Hoắc Anh Tuấn người này quá sâu không lường được.
"Em đang nghiên cứu về tập đoàn Ánh Hạ?"
Cửa bất thình lình được mở ra truyền đến âm thanh của Hoắc Anh Tuấn.
Cô sợ hết hồn, vội vàng đem máy vi tính khép lại, nhìn người đàn ông xuất hiện phía sau như quỷ vậy, tâm trạng phức tạp.
"Không cần giấu, tôi đã nhìn thấy, Kiều Vỹ nói cho em?" Hoắc Anh Tuấn dựa người vào bàn đọc sách bên cạnh, tư thái ưu nhã.
"Ừ" Khương Tuyết Nhu sợ anh trách Kiều Vỹ, liền vội vàng nói: "Là tôi hỏi cô ấy."
"Tốt vô cùng, đã học được cách quan tâm đến chồng" Hoắc Anh Tuấn khom người, môi mỏng cười chúm chím, tâm tình không tệ: "Nhưng mà nếu có tò mò thì có thể trực tiếp hỏi tôi, không cần cố ý đi