"Thích không" Hoắc Anh Tuấn giọng trầm thấp cười nhẹ, nghiêng đầu nhìn cô.
"Làm gì đột nhiên đưa xe cho em, em có xe" Khương Tuyết Nhu ổn định tinh thần, không muốn bị anh nhìn thấu.
"Chiếc xe kia quá kém, không xứng với vợ anh, anh mua cho em một chiếc xe tốt nhất." Hoắc Anh Tuấn nhấn xuống chìa khóa xe, cánh cửa tự động mở ra, lộ ra nội thất bên trong hết sức xa hoa nhưng lại không dung tục.
"Thích, cảm ơn anh" Khương Tuyết Nhu từ trong thâm tâm gật đầu.
Nếu như là trước kia, cô có thể sẽ cự tuyệt.
Nhưng bây giờ, cô là vợ anh, cô yên tâm thoải mái mà nhận.
"Chỉ một câu cám ơn?" Hoắc Anh Tuấn tà khí nhướng mày, không hài lòng lắm: "Không có bày tỏ khác biệt"
Ánh mắt kia khiến cho Khương Tuyết Nhu gò má nóng lên: "Muốn em bày tỏ cái gì, em là vợ anh, đồ của anh chính là đồ của em."
"Nói đúng, em cũng là người của anh." Hoắc Anh Tuấn chậm rãi đến gần, đem cô đặt ở trên khung cửa dùng sức hôn môi một phen, một lúc sau mới thỏa mãn buông cô ra: "Cục cưng, thật là càng ngày càng thích em"
"Em không để ý tới anh, em đi làm" Khương Tuyết Nhu thật không chịu nổi anh, rõ ràng trước kia lạnh lùng như vậy, bây giờ thật là ngứa ngáy chết người.
Nhưng mà lòng cô lại cảm thấy yên bình.
Người đàn ông này không so đo cô xấu xí, mà còn là quan tâm cô hơn.
Cô lái xe mới chạy vào sáng sớm ở trên đường phố.
Chiếc xe sang trọng xa lạ này vượt chạy qua cùng với bảng số xe khiến cho rất nhiều người trên đường cảm thấy ganh tỵ.
Lúc xe