Khương Tuyết Nhu trong lòng khẽ động, hỏi: “Vợ trước của Nhạc Hoàng Bách không có con hay sao?"
“Cậu nói đến con của vợ trước của ông ta tớ liền tức lên” Lâm Minh Kiều buồn bực nói: "Mấy ngày trước tớ đi tham gia một buổi tiệc xã giao, bị cái tên Nhạc Trạch Đàm đó để ý, một mực liều chết không buông, thật con mẹ nó phiền"
"Nhạc Trạch Đàm?” Khương Tuyết Nhu cau mày: “Cái tên này nghe thật quen tai".
Đầu óc chợt lóe, cô chợt đứng lên: “Tớ nhớ ra rồi, lúc trước ở Thanh Đồng, có một người tên là Giang Thư Hằng muốn giết tớ, thật may sau đó được Lương Duy Phong cứu, sau đó cảnh sát nói Giang Thư Hằng có người chị là Giang Hồng Lam, bị Nhạc Trạch Đàm người nhà họ Nhạc ở Kinh Đô nhìn trúng, Nhạc Trạch Đàm dùng thủ đoạn không đàng hoàng bức bách cô ấy, cuối cùng ép Giang Hồng Lam nhảy lầu, sau đó nhà họ Giang truy tố, vốn là muốn Nhạc Trạch Đàm bị phản hình, nhưng sau đó là Hoắc Anh Tuấn giúp cho anh ta thắng kiện."
"Con mẹ nó, thì ra là tên khốn kiếp kia"
Lâm Minh Kiều Sợ hết hồn: “Tớ làm sao xui xẻo như vậy, bị anh ta dây dưa"
"Anh ta không biết chỗ ở của cậu chứ"Khương Tuyết Nhu cũng vì cô mà lo lắng.
"Biết chứ, không hiểu anh ta từ đầu nghe được, cứ hai ngày thì anh ta sẽ đứng ở trước cửa chờ tới"
Lâm Minh Kiều càng nghĩ chuyện như vậy, Hoắc Anh Tuấn có bị bệnh không, có thể giúp cho cái tên người xấu đó thắng kiện"
Khương Tuyết Nhu yên lặng, đây cũng là điều cô nghĩ.
Thật ra thì cô cảm thấy mình có thể càng ngày càng đến gần chân tướng, chẳng qua là cô không muốn hỏi tới.
"Cậu mấy ngày nay đừng có trở về, tạm thời cứ ở khách sạn”Khương Tuyết Nhu không yên lòng nhắc nhở: "Có chuyện lập tức gọi điện thoại cho tớ".
Đến buổi chiều, Lư Hồng Khoa cũng đem lại kết quả điều tra.
“Chủ tịch Khương, cái tập đoàn Nhạc thị nàychủ yếu là sản xuất máy vi